Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

CHUA NOI VOI TOI-Thứ Hai Tuần IV Mùa Phục Sinh

Thứ Hai Tuần IV Mùa Phục Sinh 
Lời Chúa: Ga 10, 1-10
"Ta là cửa, ai qua Ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân." (Ga 10,9)
Suy gẫm 

1. Chúa chúng ta không phải là một Thiên Chúa cao vời xa cách, mà là một Thiên Chúa gần gũi yêu thương, như một Mục tử sống sát với đàn chiên, hiểu biết, yêu thương và chăm sóc từng con chiên một… Giả như tôi có là một con chiên yếu đau, què quặt, Chúa đã biết và vẫn thương tôi, hơn nữa còn chăm sóc tôi đặc biệt hơn các chiên khác. Vì thế nên tôi phó thác sống theo sự dẫn dắt của Ngài.

2. Từ lâu, tôi cứ vẫn ấm ức không hiểu tại sao khi minh họa chân dung mình trong dụ ngôn Mục tử tốt lành, Chúa Giêsu lúc thì ví minh như Mục tử, lúc thì ví mình như cửa chuồng chiên. Gần đây, một cuốn sách đã giải toả cho tôi thắc mắc đó. Sách viết: một du khách đến Palestin, gặp được một Mục tử đang làm việc tại một trại cừu. Người đó chỉ cho du khách thấy cảnh vật biến ảo của cánh rừng. Thấy thế, du khách hỏi: “Đó là trại cừu, kia là mấy bầy cừu, đây là lối vào. Vậy còn cửa đâu?” Người Mục tử hỏi lại: “Cửa hả? Chính tôi là cửa. Ban đêm tôi nằm giữa lối đi này. Không một con cừu nào bước ra hay một con sói nào bước vào mà không phải qua xác tôi”. Thế đó, Đức Giêsu đâu có lẫn lộn khi trình bày chân dung mình: Ngài vừa là Mục tử vừa là cửa vào (Góp nhặt).

3. “Khi đã lùa chiên mình ra ngoài, kẻ ấy đi trước, và chiên theo sau, vì chúng quen tiếng kẻ ấy.”

“Tôi xin chọn Người làm gia nghiệp tôi mãi mãi. Trọn đời tôi trót cả đời tôi, trọn tuổi xuân, dâng cả tình yêu luôn với ước mơ…” Đối với tôi, đó không chỉ là một bài hát, là những nốt nhạc, nhưng là tâm nguyện, là cuộc đời của một chàng trai đã dám từ bỏ tất cả: Tương lai rược rỡ, một người yêu tuyệt vời và cả những cuộc vui cùng bạn bè, để bước theo tiếng Chúa gọi.

Đã bao lần tôi muốn quyết định… nhưng rồi lại thôi. Muốn đặt bước chân mình lên bước chân Người, định đưa tay ra để Người nắm và dắt tôi đi, nhưng lại hèn nhát rụt tay lại.

Lạy Chúa, xin cho con biết Chúa, xin cho con biết con, và xin cho con biết đón nhận thánh ý Người. (Epphata)

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Chúa đã thiết lập bí tích Thánh Thể như dấu chỉ sự hiệp nhất chúng con nên một trong tình yêu của Chúa là Cha, như lời bài hát đơn sơ diễn tả: “Chúa đến thăm con, thăm con mỗi sáng ngày, linh hồn thấy lại tuổi thơ ngây”. Bởi lẽ, tuổi thơ con cái thường vui đùa bên cha mẹ, luôn cảm thấy an vui khi cha mẹ ở bên. Nhờ cha mẹ mà con cái xum vầy bên nhau. Qua bí tích Thánh Thể, Chúa hiện diện với chúng con như người cha ở giữa con cái mình. Sự hiện diện của Chúa đã quy tụ chúng con nên một đàn chiên duy nhất là giáo xứ thân yêu của chúng con. Niềm vui của sự xum vầy và hạnh phúc của tình huynh đệ càng nhân lên nếu chúng con biết sống trong sự hướng dẫn và quan phòng của Chúa.

Lạy Chúa, Chúa là mục tử chăn dắt cuộc đời chúng con. Chúng con xin phó dâng cuộc đời cho lòng thương xót của Chúa. Xin Chúa gìn giữ chúng con khỏi sự tấn công của thế gian và ma quỷ. Xin Chúa cũng lưu lại nơi gia đình chúng con để hàn gắn những đổ vỡ, hiểu lầm và tái tạo tình hiệp nhất yêu thương. Xin cho mọi người trong giáo xứ chúng con luôn thiết tha với tâm nguyện: xin hợp nhất chúng con nên một trong tình yêu của Chúa ngõ hầu danh Chúa được cả sáng nơi xứ đạo thân thương này.

Lạy Chúa, đồng cỏ xanh ngát mà Chúa cho chúng con hưởng dùng chính là Mình Máu Thánh Chúa. Chính Chúa đã dẫn đưa chúng con đến giòng suốt ân tình là các bí tích nhiệm màu. Chúng con xin tạ ơn Chúa. Xin cho chúng con luôn được no thoả ân tình của Chúa. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

CHUA NOI VOI TOI-Thứ Bảy Tuần III Mùa Phục Sinh

Thứ Bảy Tuần III Mùa Phục Sinh
Lời Chúa:
Ga 6,51.60-69
"Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời." (Ga 6,68)

Suy gẫm

1. Hành trình đi theo Chúa Giêsu không luôn êm ả. Một ngày nào đó, có thể Lời Chúa làm chúng ta cảm thấy chói tai, con không muốn chấp nhận, con còn muốn rút lui. Nhưng xin cho con luôn hiểu rằng Lời Chúa - và chỉ có Lời Chúa - mới là lời chân thật và mới đem lại cho con sự sống thật. Xin cho con đừng bao giờ rút lui, vì “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời”.

2. Tôi đã được sinh ra và lớn lên, được nuôi dưỡng bằng lời cha mẹ, thầy cô, bạn bè. Hơn nữa, là Kitô hữu, tôi còn sống nhờ một lời đặc biệt: Đó là Lời Chúa.

Đức Kitô ngỏ lời với tôi qua chính cuộc đời của Ngài. Ngài đã mặc khải cho tôi biết Chúa Cha và giới thiệu tôi với Người.

Hôm nay, tôi có dám khẳng định với Chúa như Phêrô không? Ông đã sống với Chúa, đã nghe và tin vào lời Ngài, đặt biệt qua những lần bị vấp ngã.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết tin vào sự linh nghiệm của Lời Chúa, để dám sống theo lời Ngài dạy bảo. (Epphata).

3. Trong vườn một gốc nho héo úa giữa bao cây nho xanh mơn mởn. Tưới bao nhiêu phân cũng chẳng thấy khá hơn. Cuối cùng người chủ đào gốc lên xem, thì thấy có miếng gỗ nằm chắn ngang gốc nho.

Có lẽ đời ta cũng vậy. nếu không đâm rễ sâu vào lòng đất là Lời Chúa, đời ta cũng sẽ tàn úa. (Góp nhặt).

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Qua bí tích Thánh Thể, Chúa cho chúng con được nên một trong Chúa. Sự sống phục sinh của Chúa lưu chảy trong cuộc đời chúng con. Cuộc đời chúng con được gắn liền với Chúa như cành liền cây để sinh hoa kết trái. Chúng con xin tạ ơn Chúa. Xin giúp chúng con biết tín thác trọn vẹn vào Chúa, biết cậy dựa vào Chúa, và can đản bước đi theo Chúa trên con đường thập giá để tiến tới vinh quang Phục sinh.

Lạy Chúa Giêsu mến yêu! Chúa đã thắng thế gian. Chúa đã chết và đã sống lại. Sự chết đã bị tiêu diệt qua cuộc Tử nạn và Phục sinh vinh hiển của Chúa. Xin giúp chúng con biết chạy đến với Chúa mỗi khi gặp gian nan, biết trao vào tay Chúa dòng đời với nhiều lo toan vất vả. Xin cho chúng con biết bám vào Chúa mỗi khi dòng đời xô đẩy những sóng gió nghi nan. Xin giúp chúng con biết một lòng xác tín như thánh Phê-rô năm nào: “Bỏ Ngài, con biết theo ai?”. Xin giúp chúng con biết chọn Chúa là gia nghiệp, là cùng đích cuộc đời chúng con. Vì Chúa mới có Lời Ban Sự Sống đời đời.

Lạy Chúa Giêsu Phục sinh, xin ban cho chúng con Thần Trí của Chúa để chúng con biết chọn giá trị vĩnh cửu hơn là những vinh hoa trần thế mau qua. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

CHUA NOI VOI TOI-Thứ Sáu Tuần III Mùa Phục Sinh

Thứ Sáu Tuần III Mùa Phục Sinh
Lời Chúa:
Ga 6, 52-59
Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống" (Ga 6,55)
“Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống”.

Hằng đêm mỗi khi Thành Phố lên đèn, mọi người hối hả trở về từ công sở, trường học…

Những bước chân hối hả đi qua. đi lại…

Bên vệ đưong, một bà lão khô quắt, nằm cong queo như cố thu mình trốn cái không khí se lạnh. Bà kiệt sức vì đói. Những bước chân vẫn đi qua, đi lại…

Và rồi đôi chân con bước tới ngập ngừng…rồi lại bước đi.

Trên tivi người ta nói đến lũ lụt. Cảm động, con dự định… rồi lại thôi.

Con là thế! từ thuở lọt lòng mẹ đã biết nắm tay lại.

Lạy Chúa, trên Thập giá Ngài đã giang rộng đôi tay và khi Phục Sinh, Ngài đẽ trở nên tấm bánh bẻ ra cho nhân lọai được sống. Xin cho con biết cho đi mãi mãi không chỉ vật chất, nhưng cho cả bản thân. (Epphata)

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Vì muốn cho chúng con được sống và sống dồi dào, Chúa đã ban bánh trường sinh cho chúng con. Chúa chính là tấm bánh trường sinh đã ban xuống cho trần gian. Thế nhưng, không ít lần chúng con đã đón rước Chúa một cách hững hờ, bất xứng, khiến cho sự sống đời đời chẳng sinh hiệu quả tốt trong tâm hồn chúng con. Xin Chúa thứ tha vì những lần chúng con rước Chúa một cách vô ý thức và thiếu sự tôn thờ kính yêu.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã trở nên tấm bánh bẻ ra cho nhân loại chúng con. Chúa đã sống vì mọi người. Chúa còn dám hiến mạng sống để cứu độ chúng con. Xin dạy chúng con biết cho đi mãi mãi, cho đi vật chất, cho đi cả bản thân như tấm bánh mang lại niềm vui cho gia đình, cho bè bạn và mọi người. Xin giúp chúng con biết dùng cuộc đời mình để trao ban hơn là tích góp, biết dâng hiến hơn là an phận thủ thường, biết sống vì lợi ích mọi người hơn là đòi hỏi người khác phục vụ cho lợi ích của mình.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết kiện toàn mình mỗi ngày trở nên giống Chúa hơn. Qua bí tích Thánh Thể chúng con được lãnh nhận chính sự sống của Chúa, xin cho chúng con biết sống yêu thương và trao ban như Chúa đã sống cho chúng con. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

CHÚA NÓI VỚI TÔI- Thứ Tư Tuần III Mùa Phục Sinh

Thứ Tư Tuần III Mùa Phục Sinh
Lời Chúa: Ga 6, 35-40
"Vậy ý của Cha, Đấng đã sai Ta, là hễ sự gì Người đã ban cho Ta, Ta chẳng để mất, nhưng ngày sau hết, Ta sẽ cho nó sống lại." (Ga 6,39)
Suy gẫm
Buổi sáng bà lão ra ngoài. Buổi chiều bà trở về, bà không tìm thấy chìa khóa.

Không biết làm thế nào?! Bà chạy sang hàng xóm, mượn chìa khóa của họ mở thử, chẳng có cái nào hợp.

Cuối cùng một người góp ý: cứ mở then cài ra xem sao! Bà mở then và cánh cửa mở toang. Thì ra khi đi ra bà không khóa cửa.

Câu chuyện trên mô tả phần nào thái độ của chúng ta trước Chúa. Ta đứng ngoài, lòng đầy băn khoăn lo sợ. Ta nghĩ phải làm việc này việc nọ mới đáng đến với Chúa. Trong khi đó, cánh cửa nhà Chúa luôn mở rộng và ưu ái đón ta vào (Góp nhặt).

“Vậy ý của Cha, Đấng đã sai Ta, là hễ sự gì Người đã ban cho Ta, Ta chẳng để mất”.

…Chúa Giêsu và Hội Thánh bấy giờ xuất hiện với tôi như một cái gì khô cứng, sự khô cứng của những khái niệm thần học, những bổn phận “phải” làm hơn là một tình yêu thiết tha tung cánh… Rồi chẳng biết từ đâu, Triết lý phương Đông và Phật Giáo len lỏi vào tâm hồn tôi, phất phơ nhẹ nhàng nhưng sao có sức giật tung những gì tôi mòn mỏi. Tôi nằng nặc đòi nhà Dòng một năm phép, cho ra độc cư trên núi, sống với nắng, gió, mưa, đói, khát, và sự sợ hãi nữa. Nhưng mỗi lần tôi nhất tâm thất niệm thì vấn đề về Chúa Giêsu lại vang lên, đeo bám tôi mãi… Một năm phép đã hết, thân tàn ma dại, tôi thua cuộc, trở về nhà Dòng một cách trắng tay. Nhưng Chúa Giêsu vẫn cứ đeo bám tôi mãi. Đang trong một năm nổi loạn, thất bại và hư hỏng cùng cực đó, tôi được gọi làm linh mục. Hoang mang và sợ hãi, tâm hồn rối bời, tan nát, tôi vào ngồi thẫn thờ trong nhà nguyện như sự đay nghiến, một sự nức nở và đền tội…

Một đêm trước khi làm Linh mục vài hôm, tôi thử tiến lên đứng sát Nhà Tạm Thánh Thể. Có cái gì đó khác hơn là cảm giác, hơn cả sự rung động, mà là sự bao phủ lấy toàn bộ cuộc đời và con người tôi. Ngay giây phút đó, tôi “hiểu” rằng cho dù có là hòn đá hòn sỏi, dù tôi đã lấm bùn bê bết, dù tôi đã thân tàn ma dại, dù tôi đã hỏng hết cả cuộc đời, thì Chúa Giêsu vẫn gọi và chọn tôi, làm tâm hồn tôi bừng sáng huy hoàng. Và tôi gọi Ngài là Chúa, Cứu Chúa của đời tôi…

Lạy Chúa, chứng từ này giúp con nghiệm ra rằng, dù phận hèn yếu đuối đến đâu, con vẫn được Ngài yêu thương vì Ngài là Đấng khoan dung bền vững muôn đời. (Epphata).

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Chúa là bánh bởi trời được ban xuống trần gian để lôi kéo con người về với Chúa Cha. Xin nhờ Mình và Máu Thánh Chúa Phục sinh đã chiến thắng sự chết đang hiện diện trong tâm hồn chúng con cũng biến đổi chúng con thành bất tử như Chúa. Xin giúp chúng con đón rước Chúa trong niềm tri ân cảm tạ, và biết sống kết hợp trọn vẹn với Chúa như cành liền cây, để mai sau chúng con cũng được sống lại vinh hiển với Chúa.

Lạy Chúa, ở đời ai cũng muốn cho mình được lưu danh hậu thế. Vì “không công danh thời nát với cỏ cây”. Ai cũng muốn được trường sinh bất tử. Chúng con thật hạnh phúc vì có thuốc trường sinh bất tử là chính Mình Thánh Chúa. Vì Chúa đã hứa “ai ăn bánh này thì sẽ không bao giờ phải chết, và Ta sẽ cho họ sống lại ngày sau hết”. Xin cho chúng con luôn dành thời giờ đến với Chúa qua việc siêng năng tham dự thánh lễ mỗi ngày. Xin giúp chúng con biết sống bất tử theo bước chân mà Chúa đã đi qua. Bước chân của yêu thương. Bước chân của bác ái vị tha. Bước chân của dâng hiến mạng sống cho anh em được sống và sống dồi dào. Vì mỗi nghĩa cử yêu thương là chúng con đang làm cho mình trở nên bất tử trước mặt mọi người và trước mặt Chúa.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn giầu lòng quảng đại như Chúa đã từng quảng đại với chúng con. Xin cho thế giới chúng con có nhiều người biết cho đi để tấm bánh sự sống trường sinh được đến với mọi người. Xin cho chúng con cũng trở nên dấu chỉ cho tình yêu của Chúa giữa thế giới khô cạn tình người hôm nay. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

CHÚA NÓI VỚI TÔI-Thứ Ba Tuần III Mùa Phục Sinh

Thứ Ba Tuần III Mùa Phục Sinh
Lời Chúa: Ga 6, 30-35
"Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói; ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ" (Ga 6,35)

Suy gẫm

1. Thái độ dân Do Thái rất đáng cho ta suy nghĩ: vì nhớ tới Manna ngày xưa, họ chỉ nghĩ rằng đó là thứ bánh vật chất nhưng ngon hơn thứ bánh ngày thường, cho nên họ cầu xin với Chúa Giêsu cho họ thứ lương thực vật chất đó để giúp họ no lâu hơn. Nhiều khi chúng ta đến với Chúa cũng chỉ để xin những nhu cầu thoả mãn cho cuộc sống vật chất như thế.

2. Những hình ảnh trong Phúc Âm Gioan luôn mang hai ý nghĩa: nghe tới “đói” phần xác thịt thì phải nghĩ tới cơn đói tinh thần, thấy thức ăn vật chất thì hãy nghĩ tới thức ăn tinh thần. Ước gì tôi cũng biết nghĩ như thánh Gioan khi cảm thấy đói, khát, mệt mỏi, đau yếu, bệnh tật…

3. Mỗi khi ăn, ta làm điều mà không nhà khoa học nào có thể làm: ta đưa vào trong mình một vật chất để giúp ta có sự sống. Thức ăn trở nên thành phần của cơ thể ta. Nhiều khi sức khỏe của ta lệ thuộc vào thức ăn. Một câu tục ngữ xưa nói: “Bạn là những gì bạn đã ăn”.

Thức ăn giàu chất dinh dưỡng: bạn mập; ăn vặt: bạn suy dinh dưỡng. Cho một bệnh nhân bị ghẻ ăn thức ăn thích hợp, da của anh sẽ sạch. Khi có sự nghiệp ta thường dùng thức ăn ngon.

Biết thế nên Chúa Giêsu quyết định ẩn mình trong tấm bánh và trở nên lương thực cho linh hồn của những kẻ theo Ngài (Góp nhặt).

4. Chúa Giêsu nói: "Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói; ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ".

Đôi khi nhóm bạn chúng tôi cảm thấy chán nản vì cuộc sống tẻ nhạt, nhịp điệu đời sống cứ đều đều quay vòng: Học, ăn, ngủ, lo cho túi tiền có đủ xài đến cuối tháng… Sinh viên xa nhà thiếu thốn đủ thứ, thiếu vật chất, thiếu tinh thần, thèm xem phim, đói truyện báo, khát những buổi ca nhạc… Tai hại hơn, những bạn là Kitô hữu phần lớn là đói Phúc Âm, khát Lời Chúa vì những lý do không tên…, để rồi đức tin mờ nhạt mà không hay biết.

Chúa ơi! chúng con chỉ biết đói khát những vật chất thế gian, xin cho chúng con nhận ra sự “đói khát” Lời Chúa trong chính bản thân mình. (Epphata)

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Tình yêu của Chúa thật bao la rộng lớn. Tấm lòng của Chúa luôn hết lòng yêu thương chúng con. Chúa đã lập bí tích Thánh Thể để trở nên nguồn sống cho linh hồn chúng con. Chúng con xin tri ân tình yêu quá cao vời mà Chúa đã dành cho chúng con. Xin cho chúng con đừng bao giờ thờ ơ với tình yêu ban tặng nhưng không của Chúa, nhưng biết siêng năng đón nhận qua thánh lễ mỗi ngày.

Lạy Chúa, giữa cuộc đời đầy cám dỗ yêu ma. Có biết bao cám dỗ mời mọc chúng con xa Chúa. Có biết bao cám dỗ lôi kéo chúng con đi sai đường lối và những huấn lệnh của Chúa. Có biết bao cám dỗ ngọt ngào, khiến nhiều phen chúng con đã để lòng mình chiều theo những tư tương xấu xa, những tham lam ích kỷ, những đam mê thấp hèn. Xin tha thứ những yếu đuối của lòng trí chúng con. Xin giúp chúng con vượt thắng những cám dỗ bằng việc luôn hướng về trời cao. Nơi đó không còn đau khổ bởi những tham sân si lòng người. Nơi đó có hạnh phúc tròn đầy bên Chúa. Xin giúp chúng con đừng để lòng mình chìm đắm trong những đói khát vật chất thế gian, nhưng biết khát khao say mê Thánh Thể Chúa là thần lương ban tặng cho chúng con sự sống vĩnh hằng.

Lạy Chúa, xin Chúa ở lại với chúng con để canh tân đổi mới cuộc đời chúng con. Xin cho chúng con chỉ biết ao ước tìm kiếm và thực thi ý Chúa trong cuộc đời. Xin giúp chúng con thanh luyện trí lòng khỏi những tư tưởng xấu và giữ gìn sự thanh sạch tâm hồn, ngõ hầu luôn xứng đáng là đền thề cho Chúa ngự trị. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

CHÚA NÓI VỚI TÔI-Thứ Hai Tuần III Mùa Phục Sinh

Thứ Hai Tuần III Mùa Phục Sinh -
Lời Chúa: Ga 6, 22-29
"Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời." (Ga 6,27)
Suy gẫm

1. Vì còn mang thân xác nên con người còn bám víu quá nhiều vào những thứ thoả mãn các nhu cầu của thân xác. Thế nhưng là tín hữu, chúng ta đã biết ngoài sự sống thân xác này còn sự sống linh hồn nữa. Chúa Giêsu nhắc nhở dân chúng ngày xưa cũng là nhắc nhở chúng ta ngày nay: hằng ngày chúng con thường tìm gì? Tìm những thứ thoả mãn nhu cầu thân xác hay những thứ thoả mãn nhu cầu tâm linh?

2. Một lời nhắc nhở khác của Chúa: chúng con thường ra công làm việc vì cái gì: vì thức ăn hay hư nát hay thức ăn tồn tại đến cuộc sống đời đời?

3. “Nhà đấu quyền anh J. Demsey chỉ có thể thiếp ngủ vào lúc 2 giờ sáng sau khi đoạt giải vô địch chiều trước đó. Nhưng nằm ngủ được một tiếng đồng hồ, anh ta bỗng thức giấc vì nằm mơ thấy mình bị mất chức vô địch. Rồi vì không ngủ được, anh đi ra phố mua tờ báo vừa mới xuất bản để đọc lại những lời tường thuật trận đấu, hầu trấn an là mình còn giữ chức vô địch. Demsey ghi lại cảm tưởng của mình thế này: “Sau khi đọc bài báo, tôi hiểu rằng sự thành công không có mùi vị thơm ngon như tôi hằng mơ tưởng trước đó. Sau biến cố, tôi vẫn còn cảm thấy trống rỗng” (…) Có bao giờ chúng ta cảm nghiệm được như anh J. Demsey không? Chúng ta ta dồn tất cả tài năng, sức lực cho một danh vọng, một địa vị nào đó. Nhưng cuối cùng chỉ thấy trống rỗng, vô nghiã; bởi vì nó không giúp ta đạt tới hạnh phúc đích thực. Trong bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu lên tiếng cảnh tỉnh: “Đừng mải mê chạy theo những gì không đem lại hạnh phúc đích thực”. (Mỗi ngày một tin vui).

4. “Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”.

Tôi đến nhà thờ mỗi tuần hầu như chỉ vì thói quen, vì khoe khoang quần áo hay chỉ vì tỏ ra mình là người đạo đức. Tôi đến với Chúa hầu như để giảm bớt cơn sầu hay xin xỏ điều này điều nọ.

Mặt khác tôi sống và làm việc, học tập chẳng qua chỉ vì muồn tìm cho mình một việc làm có lương bổng cao, một địa vị kha khá để mọi người phải kiêng nể.

Tôi nào đã biết mình đã nhắm sai mục đích. Mục đích trọng yếu là: “Sự sống đời đời”. Điều mà tôi chỉ thoáng nghĩ đến như một ý niệm mơ hồ.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết ra đi tìm kiếm Chúa, biết quy tụ mọi điểm về Chúa, biết tìm kiến của ăn không hư nát là chính Chúa và giáo lý của Ngài. (Epphata).

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thế,

Năm xưa trên hành trình về đất hứa, Chúa đã nuôi dân riêng bằng bánh Manna từ trời. Ngày nay trên hành trình tiến về quê trời, Chúa nuôi dưỡng chúng con bằng bánh trường sinh, là Mình và Máu Thánh Chúa. Chúng con xin tri ân cảm tạ Chúa.

Lạy Chúa Giêsu mến yêu, Chúa là tất cả cuộc đời chúng con. Chúa là gia nghiệp, là thành luỹ , là hạnh phúc của cuộc đời chúng con. Xin cho chúng con biết yêu mến Chúa trên hết mọi sự, biết gắn bó với Chúa trên hết mọi sự. Xin giúp chúng con đừng vì những của ăn hư nát đời này mà đánh mất sự sống đời đời mai sau. Xin giúp chúng con biết thắng vượt những đam mê tật xấu để chúng con biết sống thanh cao, trong sạch và cao thượng. Xin cho chúng con biết tích góp của cải không bao giờ hư nát là gia tài trên trời bằng những việc lành phúc đức, những hành vi bác ái yêu thương. Xin đừng để chúng con ngụp lặn trong đam mê tội lỗi mà đánh mất hướng đi về trời.

Lạy Chúa, xưa Chúa đã nói “ai ăn bánh này sẽ có sự sống đời đời”. Xin cho chúng con mỗi lần rước Chúa là một lần chúng con được lớn lên trong ân sủng và tình yêu của Chúa. Xin cho chúng con biết siêng năng rước Chúa mỗi ngày để mai sau chúng con được chiêm ngưỡng dung nhan đích thực của Chúa trên quê trời. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

CHÚA NÓI VỚI TÔI- CHÚA NHẬT III PHỤC SINH -

CHÚA NHẬT III PHỤC SINH - 

Tin Mừng (Ga 21,1-19)

Bối cảnh của bài Tin Mừng hôm nay nói về việc Đức Giêsu Phục Sinh tỏ mình ra với các tông đồ trong hoàn cảnh sinh hoạt thường ngày của họ. Các ông đi đánh cá cả đêm ở hồ Galilê, nhưng chẳng bắt được gì. Khi trời hừng sáng, Đức Giêsu đứng trên bờ biển, nhưng các tông đồ không nhận ra Người. Đức Giêsu ra lệnh cho các ông thả lưới và họ đã có một mẻ cá đầy. Đây là phép lạ đầu tiên của Đức Giêsu sau khi Người sống lại. Thiên Chúa cũng tỏ lộ vinh quang của Ngài trong những gì rất bình thường của đời sống thường ngày của chúng ta. Vấn đề quan trọng là chúng ta hãy biết mau mắn lắng nghe lệnh truyền của Thiên Chúa. Một điểm đặc biệt trong đoạn Tin Mừng hôm nay, đó là trong lúc Đức Giêsu đang dùng bữa với các tông đồ, Người đã hỏi Phêrô ba lần: “Này Simôn, con Gioan, anh có yêu mến Thầy không?”. Và sau khi Phêrô đáp trả rằng ông yêu mến Người, Đức Giêsu trao sứ vụ chăn dắt đàn chiên cho Phêrô. Điều mà Đức Giêsu mong đợi nơi các tông đồ đó là tình yêu dành cho Người. Nếu có tình yêu này thì các tông đồ mới xứng đáng lãnh nhận sứ vụ coi sóc đàn chiên. Bởi vì, chính Đức Giêsu đã dùng tình yêu mà dẫn dắt các ông. Không thể nào chăn dắt đàn chiên bằng quyền lực. Chỉ có tình yêu mới có thể hướng dẫn và biến đổi con người.

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

CHÚA NÓI VỚI TÔI-Thứ Bảy Tuần II Mùa Phục Sinh


Thứ Bảy Tuần II Mùa Phục Sinh
Lời Chúa: Ga 6, 16-21
Người nói với họ: "Chính Thầy đây, đừng sợ." (Ga 6,20)

Suy gẫm

1. Chúa Giêsu để các môn đệ hành trình trên biển một mình lúc trời tối. Khi đó cuồng phong lại nổi lên và biển động mạnh. Các môn đệ hoảng sợ. Chính lúc đó, Ngài đến với họ và nói “chính Thầy đây, đừng sợ”. Nghĩa là Ngài dạy họ một lúc hai điều: con người rất yếu ớt mỏng dòn, con người cần có Chúa che chở.

2. Câu chuyện này tiếp liền theo phép lạ hóa bánh ra nhiều muốn dạy cho các môn đệ biết rằng Chúa Giêsu chẳng những có thể ban lương thực cho dân chúng ăn, mà còn ban sức mạnh tinh thần và sự che chở an toàn cho các môn đệ.

3. Trong Thánh Kinh, câu “Đừng sợ” được nói 365 lần. Tức là đủ để chúng ta nhắc lại mỗi ngày trong suốt một năm.

4. Nhà truyền giáo Moody kể: Ở làng tôi, bên New England, có một truyền thuyết rằng hễ ai giật được bao nhiêu tiếng chuông thì sống được bấy nhiêu tuổi. Khi tôi giật được 70 hay 80 tiếng chuông, tôi sung suớng nghĩ rằng mình sẽ sống đến tuổi đó. Nhưng mấy năm sau tôi vẫn mơ hồ sợ chết. Sự chết và phán xét ám ảnh tôi rất lâu, mãi cho tới khi tôi biết phó thác đời mình trong tay Chúa Giêsu Kitô, như một người con của Chúa. (Góp nhặt).

5. Người nói với họ: "Chính Thầy đây, đừng sợ".

Mọi người vẫn đi qua như không có gì xảy ra. Vài người đứng lại, đứng lại để xem một người bị giựt kinh phong nằm ngay trên đường, trông thật tội nghiệp!

Có người nói: “vắt chanh vào miệng anh ta”; nhưng mọi người vẫn im lặng, không ai động tĩnh gì cả.

Tôi cũng thấy ngại, ngại ánh mắt dòm ngó bao nhiêu người xung quanh. Tôi có cảm giác sợ sợ như thể sắp làm việc gì sai quấy vậy. Tại sao thế? Tôi chợt nhớ lại lời Chúa nói: “Chính Thầy đây, đừng sợ!” và tôi đã mạnh dạn bước ra vắt chanh vào miệng anh ta.

Tôi cảm thấy thật vui khi nhận ra tác động của Lời Chúa trên tôi, giúp tôi mở lòng ra với người anh em bên tôi.

Lạy Chúa, xin cho con biết yêu mến và tuân giữ Lời Chúa. (Epphata).

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Chúng con thật hạnh phúc vì được Chúa viếng thăm chúng con. Chúa là lẽ sống, là gia nghiệp cuộc đời chúng con. Chúa là người cha đầy quyền năng và cũng đầy lòng nhân ái bao dung. Chúng con xin phó thác cuộc đời trong tay Chúa. Chúng con xin dâng lên Chúa hiện tại và tương lai với bao buồn vui và hy vọng. Xin Chúa luôn là thành luỹ bảo vệ cuộc đời chúng con.

Lạy Chúa, cuộc đời chúng con vẫn đong đầy những lo âu và sợ hãi. Cuộc đời vẫn còn quá nhiều sự dữ đang hoành hành. Cuộc sống chúng con còn lắm nguy nan. Chúng con cảm thấy mình quá nhỏ bé trước sóng gió của biển đời. Chúng con cảm thấy mình bất lực trước biết bao những biến cố đang xảy ra chung quanh chúng con. Xin Chúa luôn ở cùng chúng con như lời Chúa đã hứa cùng các tông đồ: “Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế”. Xin cho chúng con được luôn tín thác vào Chúa, nhất là khi gặp những nghịch cảnh thử thách trong cuộc sống. Xin Chúa cũng đến bên chúng con để xua tan bóng tối của nghi nan, vực dậy đức tin còn yếu kém của chúng con, và ban bình an cho chúng con như Chúa đã đến với các tông đồ trong đêm tối hãi hùng.

Lạy Chúa Giêsu mến yêu, giữa phong ba thử thách cuộc đời, xin cho chúng ta luôn tin tưởng vào sự hiện diện quyền năng và yêu thương của Chúa, nhờ đó chúng con sẽ an tâm đi trọn cuộc hành trình và đạt tới bến bờ bình an. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)
Thích ·  · 

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

CHÚA NÓI VỚI TÔI-Thứ Sáu Tuần II Mùa Phục Sinh

Thứ Sáu Tuần II Mùa Phục Sinh 
Lời Chúa: Ga 6, 1-15
"Chúa Giêsu cầm lấy bánh và khi đã tạ ơn, Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích." (Ga 6,11)

1.Một cậu bé nghe nói về Chúa, cậu thắc mắc: “Chúa là ai?”

Một hôm cậu quyết định một mình đi tìm Chúa. Với cái túi nhỏ đựng ít bánh và nước ngọt, cậu bé đến một công viên gần nhà. Vừa bước vào công viên cậu đã gặp một bà cụ đang ngồi trên ghế đá. Cụ bà đang say sưa nhìn mấy con chim bồ câu đến nhặt thức ăn. Cậu bé liền đến ngồi bên cạnh bà, rồi mở cặp lấy bánh và nước ngọt ra.

Nhận thấy bà cụ như có vẻ như thiếu ăn, cậu bèn lấy bánh mời bà cụ. Bà cụ vui vẻ đón nhận và mỉm cười với cậu. Sau đó cậu lấy nước ngọt ra và cũng mời bà như thế. Một lần nữa bà lại đón nhận và mỉm cười. Chưa bao giờ cậu bé cảm thấy hân hoan như vậy. Cả buổi chiều hôm đó, bà cháu ngồi bên nhau, chia sẻ từng miếng bánh, từng hớp nước ngọt, mỉm cười với nhau mà không cần phải nói với nhau lời nào.

Chiều đã muộn, sợ cha mẹ sốt ruột, cậu bé đứng lên ra về. Vừa đi được một quãng, cậu lại quay lại bá cổ bà cụ, rồi hôn vào má bà cụ. Cụ bà đáp lại cái hôn ấy bằng một nụ cười đẹp như chưa bao giờ có. Khi cậu bé vừa mở cửa bước vào nhà, người mẹ nhận ra ngay trên gương mặt con mình một niềm vui mà bà chưa từng thấy bao giờ. Bà liền hỏi con:

- Hôm nay con làm gì mà vui thế?

Cậu bé đáp:

- Hôm nay con ăn uống với Chúa.

Người mẹ ngỡ ngàng chưa hiểu gì thì cậu bé nói tiếp:

- Mẹ biết không, con chưa bao giờ thấy ai có nụ cười đẹp bằng nụ cười của Chúa.

Còn bà cụ, với một niềm vui rộn rã trong tâm hồn, bà thong thả trở về nhà. Vừa bước chân vào cửa thì người con út đã nhận ra ngay sự bình thản khác thường trên gương mặt mẹ mình cho nên cậu hỏi ngay:

- Hôm nay mẹ làm gì mà vui thế.

Bà cụ trả lời:

- Mẹ đã ăn bánh với Chúa.

Trước sự ngỡ ngàng của người con, bà giải thích:

- Con biết không. Chúa trẻ hơn là mẹ nghĩ rất nhiều.

2. Một tác giả vô danh đã tưởng tượng ra một câu truyện sau:

Khi Thiên Chúa tạo dựng xong vũ trụ cũng như muôn người muôn vật thì Ngài gọi các sứ thần lại để hỏi xem nên đặt cái bí ẩn của sự sống - tức là cái quí giá nhất trong chương trình sáng tạo của Ngài - ở đâu?

Một sứ thần góp ý: "Nên chôn vùi nó dưới đất"

Một sứ thần khác: "Nên đặt nó dưới đáy biển"

Một vi nữa lại đề nghị: "Đặt nó trên núi cao là thượng sách"

Thế nhưng Thiên Chúa không đồng ý với những giải pháp kể trên. Ngài nói: "Phải làm thế nào để cho bất cứ người nào cũng có được cái bí ẩn của sự sống mới được"

Cuối cùng một sứ thần liền nói: "Nên đặt cái bí ẩn ấy nơi trái tim con người"

Thiên Chúa nhận thấy đó là điều tốt đẹp, Ngài liền đặt cái bí ẩn của sự sống vào trái tim con người. Và từ đó con người luôn thấy mình có một sức sống tuyệt vời hơn hẳn các loài thụ tạo khác.

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Trong giây phút linh thiêng được kết hợp với Chúa. Chúng con xin được thờ lạy và ngợi khen Chúa. Hợp với muôn triều thần thánh trên trời chúng con xin hát khen mừng Chúa, và dâng lời cảm tạ tri ân tình yêu cao vời mà Chúa đã dành cho chúng con.

Lạy Chúa Giêsu mến yêu,

Tình yêu Chúa thật bao la vô bờ. Trái tim Chúa luôn nhạy cảm trước nhu cầu của nhân loại. Năm xưa Chúa đã chạnh lòng thương đoàn lũ bơ vơ, không người chăn dắt. Chúa đã quy tụ họ lại, giảng dạy cho họ và Chúa đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều để nuôi sống họ.

Lạy Chúa, chỉ với năm chiếc bánh và hai con cá, mà Chúa đã biến hóa nhiều thật nhiều đến nỗi phân phát đầy đủ cho trên năm ngàn người ăn no nê mà vẫn còn dư đầy. Chúa thật là Thiên Chúa, đầy quyền năng và rất mực yêu thương chúng con. Xin Chúa ban cho thế giới chúng con đang sống đầy cứng cỏi và khô cằn tình người được có nhiều tâm hồn quảng đại biết đóng góp phần nhỏ bé của mình, để Chúa lại có thể làm phép lạ hoá bánh ra nhiều hầu giúp đỡ những ai đang đói khát và biết xoa dịu những ai khốn cùng. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2013

CHÚA NÓI VỚI TÔI -Thứ Năm Tuần II Mùa Phục Sinh

Thứ Năm Tuần II Mùa Phục Sinh 
Lời Chúa: Ga 3, 31-36
"Ai tin vào Con thì có sự sống đời đời. Còn ai không tin vào Con, thì sẽ không được thấy sự sống." (Ga 3,36)
1. “Ai tin vào Con thì có sự sống đời đời”.

Nếu có người hỏi tôi: Tại sao bạn tin Chúa?

Hồi nhỏ tôi đã trả lời: Vì ba mẹ bảo tôi phải tin; nếu tin Chúa, tôi sẽ được vào Thiên Đàng đời sau.

Còn bây giờ, tôi đáp: Tôi tin, và tôi biết Chúa yêu tôi. Tôi tin để được Thiên Đàng ngay đời này.

Lạy Chúa, ước gì trong mọi lúc, con luôn biết đáp lại: “Con tin vì con yêu Chúa”. (Epphata).

2. Một cha xứ kia thấy một người mới tin vào Chúa Kitô nhưng lại mắc cái tật là nghiện thuốc lá. Ngài đã khuyên ông ta nên bỏ thuốc vì hút thuốc rất có hại cho sức khoẻ. Thế nhưng ông ta không chỉ nghe để mà nghe. Hơn nữa có lần ông ta còn cãi lại:

- Thánh Kinh không hề cấm hút thuốc.

Thấy vậy cha xứ chỉ biết cầu xin cho ông mà thôi.

Nhưng thật kỳ lạ, sau đó vài tháng thì cha thấy ông bỏ hẳn thuốc lá. Tò mò, ngài hỏi tại sao thì ông trả lời.

- Thưa cha có một đêm kia con chiêm bao thấy Chúa Giêsu đến thăm con. Khi Chúa bước vào nhà thì con đang phì phào thuốc lá. Con mời Chúa vô phòng khách. Trên bàn có gói thuốc lá con vừa mới mua. Chúa Giêsu hỏi con: "Con đang làm gì đó?" Con đáp lại với Chúa rằng: "Dạ con ngồi nghỉ và hút thuốc cho đỡ buồn." Chúa lại hỏi con tiếp: "Sao con không mời ta hút thuốc?" Con vội vã trả lời: "Dạ đâu được! Con hút thì được chứ Chúa hút thì coi sao được!" Chúa ôn tồn bảo con: "Ta là mẫu người để con noi gương bắt chước. Con là môn đệ Ta thì con phải có tâm tình và hành động giống Ta. Nếu con nghĩ Ta không nên hút thuốc, vậy taị sao con lại hút?" Thưa Cha, con đã tỉnh dậy ngay và biết rằng Chúa đã dùng giấc chiêm bao để dạy dỗ con. Bởi đó con đã quyết định bỏ thuốc, không bao giờ con hút thuốc nữa.

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Chúng con tin Chúa đang ngự thật trong bí tích Thánh thể. Chúng con tuyên xưng Chúa là Chúa và là vua của lòng trí chúng con.

Lạy Chúa, năm xưa nhờ sự phục sinh của Chúa đã củng cố đức tin nơi các tông đồ, xin Chúa cũng kiện toàn lòng tin nơi chúng con. Một lòng tin còn ngổn ngang trăm chiều những lo toan trần thế. Một lòng tin còn mong manh trước những cám dỗ của ba thù là ma quỷ, thế gian và xác thịt. Một lòng tin cần phải được Chúa bổ sức để có thể lướt thắng những cạm bẫy của thế gian. Xin nhờ ơn thánh qua bí tích Thánh Thể nâng đỡ những yếu đuối của chúng con, và giúp chúng con cũng trở thành những tông đồ loan truyền tin vui Chúa phục sinh cho anh em của mình.

Lạy Chúa Giêsu phục sinh, nhờ tin vào Chúa mà các tông đồ dám dùng cái chết để minh chứng cho niềm tin của mình. Nhờ tin vào Chúa mà biết bao thế hệ nam nữ tu sĩ đã và đang dấn thân phục vụ cho những anh em nghèo đói, tật nguyền hay đang bị bỏ rơi. Xin Chúa cũng giúp chúng con nhờ tin vào Chúa mà biết sống thánh thiện, tránh xa những thói hư tật xấu và sống bác ái yêu thương với hết mọi người. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013

CHUA NOI VOI TOI- Thứ Tư Tuần II Mùa Phục Sinh

Thứ Tư Tuần II Mùa Phục Sinh - Năm C
Lời Chúa:
Ga 3, 16-21
"Sự sáng đã đến thế gian và người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng, vì hành động của họ xấu xa." (Ga 3,19)

Suy gẫm

1. Dĩ nhiên được cứu thì tốt hơn bị hư mất, ở trong ánh sáng thì hạnh phúc hơn ở trong tăm tối. Thế nhưng, cũng như một người đang chìm muốn được cứu thì tối thiểu phải đưa tay cho người trên bờ kéo mình lên; người muốn sáng thì ít ra phải rời bỏ tối tăm để bước tới nguồn sáng. Chúa Giêsu chỉ cho ta thấy một thực trạng là có những người "yêu tối tăm hơn sự sáng", đó là những người "hành động xấu xa", họ "không đến cùng sự sáng vì sợ những việc làm của mình bị khiển trách". Và Chúa Giêsu khuyên ta hãy can đảm yêu sự sáng và bước ra sự sáng "để hành động của họ được sáng tỏ".

Trong tôi cũng có bóng tối. Đó là những "hành động xấu xa". Tự nhiên, tôi muốn che dấu, tôi sợ bước ra ánh sáng. Nhưng như thế thì tôi không bao giờ được cứu, như thế là tôi tự luận phạt mình, tự để mình hư mất. Hãy yêu sự sáng, hãy can đảm bước ra ánh sáng, để cho ánh sáng soi đường cho ta. Đó là một cách để được sinh lại: không còn là con của tối tăm nữa, mà từ nay sẽ là con của sự sáng.

2. Chú bé cùng với bố đang đi trên con đường mòn trong đêm dày đặc, trên tay chỉ có cây đèn nhỏ. Bóng đêm trước mặt gây cho chú cảm giác sợ hãi mơ hồ. Chú nói với bố: "Bố ơi, chiếc đèn này chỉ chiếu sáng có chút xíu trên đường, con sợ quá!" Bố đáp: "Con ạ, ánh sáng này đúng là hơi yếu, nhưng nó cũng đủ soi cho con đi tới cuối đường."

Đời sống Kitô hữu cũng là một con đường đầy tăm tối, nhưng Chúa luôn ban đủ ánh sáng cho mỗi bước đi. Và ta cũng chỉ cần bấy nhiêu. Nhưng ta chắc chắn một điều: ánh sáng đó không bao giờ tắt. Nếu ta lên đường, ánh sáng đó đủ soi cho ta đến cuối đường đời. (Góp nhặt)

3. Thiên Chúa bao giờ cũng muốn cứu chúng ta. Ngài ban đủ mọi phương tiện cho ta sử dụng để được cứu. Kẻ hư mất là kẻ thiếu cương quyết rời bỏ bóng tối để bước ra ánh sáng.

4. "Sự sáng đã đến thế gian và người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng, vì hành động của họ xấu xa"

Một chiều thứ bảy, anh đưa tôi dạo phố. Chúng tôi đang lặng lẽ rảo bước bên bờ hồ Xuân Hương, bỗng nhiên, một giọng nói quen thuộc cất lên: "Con chào cô!" Như một phản xạ, tôi quay lại. trước mặt chúng tôi là một em bé rách rưới, bẩn thỉu, học trò của tôi ở Trung Tâm Bảo Trợ Xã Hội. Em vui mừng, chạy lại ôm chầm lấy tôi. Nhưng... vị sợ "quê" với anh, tôi đã vờ như không quen biết nó... và để lại sau lưng, sự hụt hẫng pha lẫn tủi hờn của đứa bé mồ côi đáng thương.

Bây giờ mới rõ tôi làm việc từ thiện chỉ vì chính mình!

Lạy Chúa, xin soi sáng và mở rộng lòng con, để con nhận ra đâu là sự sáng đích thực của Chúa và can đảm theo Ngài. (Epphata)

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Chúa là tình yêu và là nguồn phát xuất tình yêu. Xin chiếu dọi ánh sáng trên chúng con để chúng con nhận ra nhau là anh chị em, là những người cùng khao khát đi tìm chân thiện mỹ là căn nguyên cuộc đời chúng con.

Lạy Chúa Giêsu, con người ngày nay vẫn từ chối tin vào Chúa. Họ muốn sống trong bóng tối tội lỗi. Họ sợ tin vào Chúa phải sống theo ánh sáng lề luật và Phúc Âm của Chúa. Thế giới vẫn chìm đắm trong bóng tối của bất công và hận thù. Lòng người vẫn đầy những bóng tối của lạc thú và sa đoạ. Bóng tối của lòng tham và ích kỷ đã khiến cho tình người như xa cách vời vợi.

Lạy Chúa, xin tha thứ và giúp chúng con vượt thắng những bóng tối của ích kỷ, bóng tối của gian tham đang làm chúng con xa Chúa và xa rời anh em. Xin cho chúng con cũng trở thành ánh sáng của nhau. Ánh sáng của con người ngay thẳng, không gian tham, không xảo quyệt. Ánh sáng của bác ái yêu thương để đối xử nhân ái với nhau. Thế giới ngày nay rất cần ánh sáng của niềm tin để xoá tan nghi kỵ hiểu lầm. Ánh sáng của tình yêu để cảm thông nâng đỡ nhau. Ánh sáng của bao dung để xoá bỏ hận thù, chiến tranh. Ánh sáng ấy cần tỏ hiện trong từng gia đình, từng giáo xứ ngõ hầu nơi mỗi gia đình, giáo xứ luôn được sống trong hợp nhất và bình an. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

CHUA NOI VOI TOI-Thứ Ba Tuần II Mùa Phục Sinh

Thứ Ba Tuần II Mùa Phục Sinh
Lời Chúa:
Ga 3, 7b-15
"Ông đừng ngạc nhiên vì nghe Tôi nói rằng: Các ngươi phải tái sinh bởi trời." (Ga 3,7)

Suy gẫm

1. “Tái sinh là cởi bỏ con người cũ, là trở thành như trẻ thơ là hoàn toàn chấp nhận lệ thuộc vào Thiên Chúa, là khước từ ý muốn tự cứu lấy mình bằng những cố gắng, những lý lẽ và phương tiện riêng của mình” (Mỗi ngày một tin vui).

2. Mục sư Rober Fangum, trong một cuốn sách được sếp vào loại best seller (bán chạy nhất), đã viết: “những gì tôi cần biết, tôi đều học được lúc tôi còn ở nhà trẻ”. Ông kể ra những bài học vỡ lòng quý giá khi còn ở nhà trẻ như sau:

Hãy chia sẻ mọi sự, hãy chơi đúng luật, đứng làm tổn thương người khác, và nếu có xúc phạm đến ai thì hãy xin lỗi.

Lấy đâu thì trả đó, dọp dẹp những gì mình bày ra, nhất là không lấy những gì không thuộc về mình.

Biết ngạc nhiên trước mầu nhiệm của cuộc sống.

Chính Chúa Giêsu cũng dạy: “Nếu các con không nên giống như trẻ nhỏ, chúng con không được vào Nước trời”. (Trích “Chờ đợi Chúa”).

3. Thực ra biết bao nhiêu lần tôi muốn sinh lại thành con người mới, nhưng lực bất tòng tâm. Đó bởi vì việc sinh lại không chỉ bởi do sức riêng của tôi mà còn phải nhờ ơn Chúa.

4. “Cũng như Môsê treo con rắn nơi hoang địa thế nào, thì Con Người cũng phải bị treo lên như vậy, để những ai tin vào Người, thì không bị tiêu diệt muôn đời.”.

Chuyện kể về hai cậu bé người Ấn độ, một theo đạo Hinđu và một theo đạo Công giáo. Cậu bé theo đạo Hinđu thì luôn tìm cách chê bai Thiên Chúa của cậu bé Công giáo. Một ngày kia, cậu bé theo đạo Hinđu lại nói: “Thiên Chúa của tôi thì quyền thế, mạnh mẽ, giàu có, chứ đâu nào như Thiên Chúa của bạn?”

Cậu bé Công giáo lắng nghe và ôn tồn đáp lại: “Nhưng Thiên Chúa của bạn thì không chết cho bạn còn Thiên Chúa của tôi thì chết cho tôi!”.

Lạy Chúa, Chúa đã chết và sống lại, để từ đây con không còn chết vì lối sống ích kỉ, kiêu căng thường gây ra chiến tranh. Nhưng được sống dồi dào nhờ biết cho đi, cảm thông và tha thứ. Lạy Chúa Giêsu, con tin Chúa đã chết và sống lại vì con. (Epphata).

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Chúng con xin tạ ơn, chúc tụng và ngợi khen tình thương mà Chúa đã dành cho chúng con. Qua bí tích Thánh Thể, Chúa đã đến và lưu lại trong tâm hồn chúng con. Xin Chúa cũng mang ơn thánh để thánh hoá và thanh tẩy tâm hồn chúng con nên xứng đáng là đền thờ của Chúa. Xin tái sinh chúng con bằng sức mạnh và quyền năng của Chúa để chúng con luôn được sống trong tự do của con cái Thiên Chúa.

Lạy Chúa, Chúa đã chết và sống lại, để từ đây khai mở mùa xuân thiên đàng cho nhân loại chúng con. Chúa đã chịu dương cao trên thập giá để từ đây chúng con không còn thất vọng trước những khó khăn và thử thách trong cuộc đời. Cái chết và sự phục sinh của Chúa đã thay đổi lối sống cho nhiều người và qua nhiều thế hệ. Cái chết của Chúa giúp chúng con biết chết đi cho tội lỗi, đam mê lầm lạc và sống lại trong con người mới là con cái Thiên Chúa. Xin giúp chúng con luôn biết thay đổi đời sống của mình cho phù hợp với phẩm giá làm người của mình và xứng đáng là con cái của Chúa.

Lạy Chúa Giêsu mến yêu, xin giúp chúng con luôn biết hướng lòng về trời cao để can đảm từ khước những đam mê thấp hèn. Xin giúp chúng con biết chọn Chúa là lẽ sống, là gia nghiệp ngàn đời của chúng con. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2013

CHÚA NÓI VỚI TÔI-Chúa Nhật Tuần II Mùa Phục Sinh - Kính Lòng Thương Xót Chúa

Chúa Nhật Tuần II Mùa Phục Sinh - Kính Lòng Thương Xót Chúa
Lời Chúa: Ga 20,19-31
"Vì con đã xem thấy Thầy, nên con đã tin. Phúc cho những ai đã không thấy mà tin” (Ga 20,29)
Chiều Phục Sinh đầu tiên, Chúa Giêsu hiện ra với các môn đệ, vắng mặt Tôma, một con người thực tế, muốn kiểm chứng bằng mắt thấy, tai nghe, tay sờ thì mới tin. Tám ngày sau, Đấng Phục Sinh lại hiện ra với các ông, có cả Tôma. Người gọi đích danh ông: "Tôma, hãy nhìn xem tay Thầy, hãy đặt ngón tay vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin" (Ga 20,27). Ông chỉ còn biết run sợ mà thưa với Người: "Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con" (Ga 20,28).

Tại sao Gioan chỉ cần nhìn thấy ngôi mộ trống và tấm khăn liệm xếp gọn gàng là ông đã tin Thầy sống lại, còn Tôma đã được các môn đệ làm chứng Thầy đã phục sinh mà ông lại không tin. Vậy điều khác nhau cơ bản giữa Gioan và Tôma chính là chiếc máy thu thanh của Tôma không mở đúng tần số. Đó là tần số tình yêu, tần số của con tim. Tôma đòi phải xỏ tay vào lỗ đinh ở chân tay Thầy ông mới tin; còn Gioan, không cần thấy Thầy bằng con mắt thịt nhưng bằng con mắt đức tin, con mắt tình yêu. Chính tình yêu đã khiến Gioan chạy đến mộ Thầy nhanh hơn Phêrô, chính tình yêu đã mở mắt cho Gioan nhận ra Thầy đầu tiên trên bờ biển Galilê, chính tình yêu đã làm cho ông trở nên "người môn đệ Chúa Giêsu thương mến" (Ga 21,7).

Tại sao Phêrô và Gioan đều thấy ngôi mộ trống và khăn liệm, mà Phêrô thì "rất đỗi ngạc nhiên" còn Gioan thì "ông đã thấy và ông đã tin"? (Ga 20,8). Vì thế, Phêrô phải cố gắng vượt qua những dấu chỉ khả giác để đến với niềm tin, và Tôma cũng phải vượt qua cái nhìn của giác quan để đến với cái thấy của đức tin. Nhưng Chúa Giêsu đã nói: "Phúc thay những người không thấy mà tin!" (Ga 20,29). Đó cũng chính là phần thưởng của đức tin.

Sở dĩ Gioan nhận ra sự kiện ngôi mộ trống và khăn liệm như dấu chỉ của sự phục sinh, là vì ông đã nhớ lại lời Kinh Thánh: "Ngày thứ ba, (Người) sẽ cho chúng ta chỗi dậy" (Hs 6,2) và phép lạ "ông Giôna ở trong bụng cá ba ngày ba đêm" (Ga 2,1). Vâng, chính Kinh Thánh sẽ soi sáng, hướng dẫn chúng ta nhận ra những dấu chỉ của Thiên Chúa trong mỗi biến cố hằng ngày.

Niềm tin vào mầu nhiệm Phục Sinh của chúng ta hôm nay không phải là một niềm tin mơ hồ, mà là một niềm xác tín vào lời chứng chắc chắn của các Tông đồ qua Kinh Thánh. Trong bài giảng đầu tiên của ngày lễ Ngũ Tuần; Phêrô đứng chung vớt mười một Tông đồ lớn tiếng tuyên bố rằng: "Chính Chúa Giêsu đó, Thiên Chúa đã làm cho sống lại, về điều nầy, tất cả chúng tôi xin làm chứng" (Cv 2,32). Vâng, chính sự phục sinh của Chúa Giêsu đã bảo đảm cho niềm tin của chúng ta. Thánh Phaolô viết: "Nếu Đức Ki tô đã không chỗi dậy, thì lòng tin của anh em thật hão huyền, và anh em vẫn còn sống trong tội lỗi của mình" (1Cr 15,17).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con tình yêu nhiều hơn nữa, để chúng con tin Chúa mãnh liệt hơn.

Xin dạy chúng con biết siêng năng suy niệm Lời Chúa, để Lời Chúa mãi là đèn soi cho chúng con bước, là ánh sáng chỉ đường chúng con đi. Amen. (TP)

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013

CHUA NOI VOI TOI-Thu Sau Tuan Bat nhat Phuc Sinh

Thu Sau Tuan Bat nhat Phuc Sinh
Lời Chúa: Ga 21, 1-14

Khi ấy, Ðức Giêsu lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Tibêria. Người tỏ mình ra như thế này. Ông Simon Phêrô, ông Tôma gọi là Ðiđymô, ông Nathanaen người Cana miền Galilê, các người con ông Dêbêđê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. Ông Simon nói với các ông: “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.

Khi trời đã sáng, Ðức Giêsu đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Ðức Giêsu. Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không.” Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, anh em sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. Người môn đệ được Ðức Giêsu thương mến nói với Phêrô: “Chúa đó!” Vừa nghe nói “Chúa đó!”, ông Simon Phêrô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước. Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. Ðức Giêsu bảo các ông: “Ðem ít cá mới bắt được tới đây!” Ông Simon Phêrô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. Ðức Giêsu nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. Ðức Giêsu đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. Ðó là lần thứ ba Ðức Giêsu tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.

Suy nim:

Bảy môn đệ trở về với nghề xưa,

trở về Biển Hồ quen thuộc đầy ắp kỷ niệm thầy trò.

Dù đã chối Chúa, Phêrô vẫn được coi là thủ lĩnh.

Ông không ra lệnh, nhưng đưa ra lời mời kín đáo:

“Tôi đi đánh cá đây.”

Các bạn khác hiểu ngay và mau mắn đáp lại:

“Chúng tôi cùng đi với anh.”

Có một bầu khí dễ chịu, đầm ấm trong nhóm.

Ðây quả thực là một nhóm bạn lý tưởng.

Họ ở với nhau, làm việc với nhau cả đêm,

và lặng lẽ cùng nhau chia sẻ một thất bại.

Tuy nhiên, họ cũng là những người có tính tình khác nhau.

Người môn đệ được Ðức Giêsu thương mến

thì nhạy cảm hơn, nhận ra Chúa Phục Sinh đứng trên bờ.

Nhưng sau đó, ông cứ điềm nhiên ngồi lại trong thuyền.

Còn Phêrô thì nồng nhiệt hơn, vội vã mặc áo,

nhảy tùm xuống nước bơi vào, vì nóng lòng muốn gặp Chúa.

Hai phản ứng khác nhau nhưng cùng diễn tả một tình yêu.

Có thể coi nhóm môn đệ trên là hình ảnh của Hội Thánh.

Hội Thánh hiệp nhất ngay giữa những khác biệt.

Sự hiệp nhất lại làm nổi bật bản sắc mỗi người.

Ðây không phải là một nhóm bạn khép kín,

nhưng là nhóm bạn được Chúa Phục Sinh sai ra khơi.

Chính sự hiện diện và lệnh truyền của Ngài

là bảo đảm cho thành công của những lần buông lưới.

Hội Thánh là một nhóm nhỏ được sai vào thế giới.

“Không có Thầy anh em chẳng làm gì được.” (Ga 15,5).

Nhưng có Thầy, anh em sẽ được những mẻ cá lớn.

Nhóm bạn được sai đi cũng là nhóm bạn được quy tụ,

được sai đi bởi Chúa và được quy tụ bên Chúa.

Chúa Phục Sinh trở thành người dọn bữa ăn sáng.

Ngài cầm lấy bánh trao cho các ông.

Cử chỉ này gợi cho ta về những thánh lễ.

Chúng ta thường quên thánh lễ là một bữa ăn.

qua đó Chúa Phục Sinh nuôi ta bằng con người Ngài.

Chúng ta được mời dùng bữa trong niềm hân hoan vui sướng.

Hội Thánh truyền giáo phải được nuôi bằng Thánh Thể.

Hội Thánh vừa lan rộng khắp nơi, vừa tập trung nơi thánh lễ.

Ðó là nhịp thở đều đặn và cần thiết cho Hội Thánh.

Ngài cầm lấy bánh trao cho các ông và nói: “Anh em đến mà ăn” (c.12).

Chúa phục sinh vẫn đến với chúng ta giữa đời thường,

giữa những vất vả lo âu, giữa những thất bại trống vắng.

Chúa vẫn đứng trên bờ mà ta cứ tưởng người xa lạ.

Ngài vẫn nhẹ nhàng chạm đến nỗi đau của ta: “Các con không có gì ăn ư?”

Ngài vẫn mời ta bắt đầu lại dù mệt nhọc và thất vọng:

“Hãy thả lưới bên phải mạn thuyền.”

Chúa phục sinh quyền năng vẫn phục vụ như xưa.

Bàn tay mang dấu đinh là bàn tay bây giờ nhen lửa và nướng cá.

Bàn tay trao tấm bánh đời mình trong bữa Tiệc Ly

bây giờ trao tấm bánh mình mới nướng cho môn đệ

Hãy nếm bầu khí huynh đệ của buổi sáng hôm ấy bên bờ hồ.

Các môn đệ ngồi vòng tròn quanh Thầy xưa.

Họ hết mệt, hết đói vì có cá và bánh.

Họ được hong ấm nhờ lửa than hồng, và nhất là nhờ được gần Thầy.

Hôm nay tôi cũng được mời sống cho người khác như Đấng phục sinh.

Cầu nguyn:

Lạy Chúa Giêsu phục sinh

lúc chúng con tìm kiếm Ngài trong nước mắt,

xin hãy gọi tên chúng con

như Chúa đã gọi tên

chị Maria đứng khóc lóc bên mộ.

Lúc chúng con chán nản và bỏ cuộc,

xin hãy đi với chúng con trên dặm đường dài

như Chúa đã đi với hai môn đệ Emmau.

Lúc chúng con đóng cửa vì sợ hãi,

xin hãy đến và đứng giữa chúng con

như Chúa đã đến đem bình an cho các môn đệ.


Lúc chúng con cố chấp và xa cách anh em,

xin hãy kiên nhẫn và khoan dung với chúng con

như Chúa đã không bỏ rơi ông Tôma cứng cỏi.

Lúc chúng con vất vả suốt đêm

mà không được gì,

xin hãy dọn bữa sáng cho chúng con ăn,

như Chúa đã nướng bánh và cá cho bảy môn đệ.

Lạy Chúa Giêsu phục sinh,

xin tỏ mình ra

cho chúng con thấy Ngài mỗi ngày,

để chúng con tin là Ngài đang sống, đang đến,

và đang ở thật gần bên chúng con. Amen.

Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

CHUA NOI VOI TOI-Thứ Năm Tuần Bát Nhật Mùa Phục Sinh

Thứ Năm Tuần Bát Nhật Mùa Phục Sinh
Lời Chúa:
Lc 24, 35-48
"Bình an cho các con! Này Thầy đây, đừng sợ" (Lc 24,36)

"Bình an cho các con! Này Thầy đây, đừng sợ": Trong khoảng thời gian vắng Chúa, các môn đệ rất hoang mang và sợ hãi. Nay Chúa đã trở lại và đang ở với họ, họ tìm lại được bình an. Xin Chúa luôn ở với con, để ban cho con được bình an giữa bao xáo trộn của cuộc đời.

Chúa nói với họ: "Sao các con bối rối và lòng các con lo nghĩ như vậy?"

Ở đời ai cũng sợ một điều gì đó. Hãy nói thật cho tôi biết bạn sợ cái gì nhất ? Còn tôi, tôi sợ cuộc sống nhất, tôi sợ tất cả những gì thuộc về cuộc sống này.

Bạn thử nghĩ xem, làm sao tôi tránh được lo sợ khi quanh tôi giá trị con người được tính bằng nhan sắc, tiền bạc, gia thế. Còn lẽ phải, sự công bằng lúc nào cũng thuộc về tay kẻ mạnh. Còn tình yêu ư? Tất cả chỉ là trò bịp bợm. nếu không nói là giải trí bản năng. Vị sự sinh tồn, vì hưởng thụ, vì lòng tham, vì ích kỷ... con người lao vào cấu xé lẫn nhau, làm khổ nhau.

Tôi sợ mình không đủ dũng cảm để đấu tranh dành lấy công bằng. Tôi sợ mình không đủ cao thượng để hy sinh nhường đường cho kẻ khác. Tôi sợ một ngày nào đó vì sự sinh tồn tôi phải bán tất cả để tìm lấy cho mình một chỗ đứng, khi đó tôi không còn là tôi nữa... Nỗi sợ hãi làm tôi không tin vào bất kỳ điều gì, tôi không tin vào tình người: tôi không tin người tốt sẽ được sống hạnh phúc.

Tôi không hiểu sống để làm gì, khi hiện tại tương lai tôi đầy ấp nỗi sợ hãi. Tôi muốn thoát khỏi sự sợ hãi, tôi muốn được bình an... và trong cơn hoảng loạn, tôi đã nghĩ đến cái chết... tôi quên mất mình đang sống mùa Phục Sinh, Phục Sinh của Đức Kitô.

Lạy Chúa, xin cho con thoát khỏi sự sợ hãi, biết can đảm vượt qua mọi thử thách để được lớn lên, trưởng thành trong vòng tay của Ngài. (Epphata)

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Chúng con tin thờ Chúa ngự trong bí tích Thánh Thể. Chúng con tin rằng Chúa đến viếng thăm chúng con hằng ngày qua bí tích Thánh Thể. Xin Chúa cũng ban bình an cho chúng con như xưa Chúa đã ban cho các tông đồ trong những lần Chúa hiện ra với các ngài sau khi Chúa sống lại.

Lạy Chúa, xin cho con thoát khỏi sự sợ hãi, biết can đảm vượt qua mọi thử thách để được lớn lên, trưởng thành trong vòng tay quan phòng của Chúa. Xin tha thứ vì những lần chúng con còn ngại ngùng, sợ hãi không dám dấn thân vào con đường Chúa mời gọi chúng con bước đi. Vì con đường ấy có quá nhiều chông gai, thử thách. Con đường ấy đòi phải hy vinh, phải vác thập giá, phải chịu nhiều thua thiệt, có khi mất cả mạng sống.

Xin cho chúng hiểu rằng, bên trên gai nhọn là đoá hồng rực rỡ. Bên trên những thử thách gian nan là triều thiên chiến thắng vinh quang mà Chúa đã dành sẵn cho những ai trung tín theo Ngài. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)

CHÚA NÓI VỚI TÔI-Thứ Tư Tuần Bát Nhật Mùa Phục Sinh


Thứ Tư Tuần Bát Nhật Mùa Phục Sinh
Lời Chúa: Lc 24, 13-35
"Mắt họ sáng ra và nhận ra Người. Đoạn Người biến mất." (Lc 24,31)

"Để làm sống lại đức tin đã bị lung lay, người môn đệ cần có 3 yếu tố: Thánh Kinh, bí tích Thánh Thể, cộng đoàn sống đức tin... Khi đức tin của chúng ta bị lung lay, bị thử thách, chúng ta cần kiểm điểm lại xem chúng ta có thái độ nào đối với Lời Chúa, chúng ta sống bí tích Thánh Thể ra sao, chúng ta hợp nhất với cộng đoàn tuyên xưng đức tin thế nào" (Trích "Mỗi ngày một tin vui").

Tôi rất quý bạn bè. Chỉ mong sao bạn được hạnh phúc: Những gì có thể làm cho bạn vui hơn được một chút, là tôi nguyện cố gắng. Nhưng trước nỗi buồn chán, thất vọng của bạn, tôi thật lúng túng, vụng về có khi cũng "xìu" luôn.

Hôm nay, Thánh Luca cho thấy Chúa Giêsu Phục sinh là người bạn tuyệt vời.

Hai môn đệ trên đường Emmau cũng là những người bạn của Chúa. Họ đang chán chường, thất vọng, buông xuôi tất cả. Thế mà Chúa đã giúp họ vui mừng chỗi dậy, quay lại Giêrusalem... Thất vọng thành hy vọng tràn trề.

Chúa Giêsu đã làm gì?

Ngài đến và cùng đi với họ. Gợi cho họ thổ lộ nỗi lòng và giải thích Kinh Thánh cho họ nghe, cảm thông, đồng bàn với họ. Chia sẻ cơm bánh với họ. Ngài đã đồng hành với ho trong vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo lắng của họ.

Lạy Chúa, xin cho con là người bạn tốt lành của anh em, bằng cách đồng hành với họ trên mọi nẻo đường cuộc sống. (Epphata)

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,

Chúng con tạ ơn Chúa đã liên kết chúng con nên một trong Chúa. Qua bàn tiệc Thánh Thể, chúng con được chia sẻ với nhau một bữa ăn huynh đệ mà chính Chúa đã dọn cho chúng con là Mình Thánh và Máu Thánh Chúa. Cũng chính nơi bàn tiệc này chúng con mới nhận ra chúng con là anh em với nhau con một Cha trên trời.

Lạy Chúa, năm xưa Chúa đã đồng hành với hai môn đệ trên đường Emmau. Sự đồng hành này đã nâng đỡ họ và giúp họ tìm lại niềm vui và hy vọng trong cuộc sống. Xin cho chúng con luôn là những người bạn tốt lành của nhau, bằng cách đồng hành với nhau trên mọi nẻo đường cuộc sống. Xin giúp chúng con đừng bao giờ dửng dưng như khách lạ với tha nhân, nhưng luôn liên kết, cảm thông và nâng đỡ những rủi ro, bất hạnh của tha nhân. Xin giúp chúng con đừng bao giờ chỉ tìm niềm vui nơi mình nhưng luôn nghĩ đến thiện ích cho tha nhân.

Lạy Chúa, sự đồng hành của Chúa trên đường Emmau đã đánh tan thất vọng, lo âu trong tâm hồn các môn đệ, xin cũng ban cho chúng con sự bình an và ơn thánh qua bí tích Thánh Thể mà chúng con vừa được hân hạnh đón rước vào trong tâm hồn. Amen.
Thích · 

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

CHÚA NÓI VỚI TÔI-Thứ Ba Tuần Bát Nhật Mùa Phục Sinh


Thứ Ba Tuần Bát Nhật Mùa Phục Sinh -
Lời Chúa: Ga 20, 11-18
"Chúa Giêsu gọi: 'Maria'. Quay mặt lại, bà thưa Người: 'Rabboni!' - nghĩa là 'Lạy Thầy!'" (Ga 20,16)
1. Việc Chúa Giêsu Phục Sinh đã biến đổi hẳn ý nghĩa và tình cảm của con người (bà Maria Mađêlêna chính là đại diện) trước cái chết: nếu không tin việc Phục Sinh, chúng ta đau buồn than khóc trước cái chết của một người thân và tiếc nuối đi tìm thân xác họ, khi đã có niềm tin Phục Sinh, chúng ta sẽ không còn than khóc và sẽ không tìm người sống nơi kẻ chết nữa.

2. Bà De Gaulle cho gọi một nhân viên mai táng đến, bảo tìm nơi an nghỉ cuối cùng cho người chồng đã quá cố. Người này thân hành trở bà đến sườn đồi, trước mặt là một thung lũng tuyệt đẹp. Ông nói: “Đây là nơi an nghỉ rất xứng đáng với người chồng vĩ đại của bà, và cũng chỉ tốn 200.000 francs”. Trong lúc bà còn đang phân vân, ông ta nói tiếp: “Ông nhà thật xứng đáng hưởng sự ưu đãi đó”. Bà đáp: “Nhưng ông ấy chỉ cần 3 ngày thôi mà!”. (Góp nhặt).

3. Tình cảm của bà Maria Mađêlêna đối với Chúa Giêsu rất đậm đà: Khi không thấy xác Chúa Giêsu, bà khóc và cả thế giới này không còn ý nghĩa gì đối với bà nữa: bà không tìm gì khác ngoài xác của Chúa Giêsu, không nhận ra ai khác (các thiên thần, chính Chúa Giêsu mà bà tưởng là người giữ vườn). Khi Chúa gọi tên, bà nhận ra Chúa rồi sau đó vui mừng chạy đi báo cho mọi người. Tóm lại, đối với Maria Mađêlêna, Chúa Giêsu là tất cả, mất Chúa Giêsu cả thế giới như sụp đổ, gặp lại Chúa là gặp lại niềm vui.

4. Dù Maria không còn thấy gì và không còn nhận ra ai nữa cả, nhưng Chúa Giêsu gọi tên bà thì tất cả bừng sáng trở lại. “Ta biết các chiên Ta… các chiên Ta biết Ta…” Chúa cũng biết đích danh mỗi người chúng ta và gọi đúng tên chúng ta. Phần chúng ta có nhận biết Ngài không?
Lạy Chúa, giữa thế giới đầy bận rộn và náo nhiệt này, xin cho con biết lắng tai nghe tiếng Chúa. Xin hãy mở rộng đôi tay còn khép kín của con, để con mau mắn thi hành “sứ điệp” Chúa gửi đến cho con trong cuộc sống hằng ngày. Amen. (Epphata).

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

Lạy Chúa, thế giới hôm nay đầy náo nhiệt và bận rộn. Tâm hồn chúng con bị chao đảo bởi biết bao những huyên náo của thú vui trần thế. Có biết bao cám dỗ mời mọc chúng con vào con đường tội lỗi. Có biết bao đam mê khiến chúng con lầm đường lạc lối. Có biết bao con đường dẫn chúng con xa lìa sự sống đời đời. Xin Chúa hãy thứ tha. Xin cho chúng con tin rằng: Chúa đang đứng bên cạnh chúng con và gọi tên chúng con. Xin hãy gọi chúng con ra khỏi bến mê tội lỗi. Xin hãy gọi chúng con để thức tỉnh trước những cạm bẫy của thế gian. Xin cho chúng con biết nhận ra tiếng Chúa và mau mắn thi hành thánh ý Chúa.

Lạy Chúa Giêsu mến yêu, xin giúp chúng con luôn nhiệt tâm tìm kiếm Chúa như thánh nữ Maria Madalena, nhờ đó chúng con cũng trở thành sứ giả loan báo tin vui Chúa Phục sinh cho trần thế. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)
Thích · 

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

CHÚA NÓI VỚI TÔI-Thứ Hai Tuần Bát Nhật Mùa Phục Sinh

Thứ Hai Tuần Bát Nhật Mùa Phục Sinh -
Lời Chúa: Mt 28, 8-15c
"Các bà đừng sợ. Hãy đi báo tin cho các anh em Ta phải trở về Galilêa, rồi ở đó họ sẽ gặp Ta." (Mt 28,10)

1.“Đừng sợ”: từ nỗi “sợ hãi” trong lúc Chúa Giêsu chịu nạn chịu chết, các bà đã chuyển sang “kính sợ” khi nhận thấy quyền năng Thiên Chúa. Lòng “kính sợ” đi kèm với nỗi “hớn hở vui mừng”. Khi ta thực sự tin vào quyền năng Chúa, ta sẽ không còn “sợ hãi” bất cứ điều gì nữa, thậm chí còn có thể “hớn hở vui mừng” trong bất cứ tình huống nào, kể cả cái chết.

2. Một cụ già còng lưng vì tuổi tác và vất vả đang gom củi trong rừng. Ông nghĩ về thân phận mình và cảm thấy chán chường. Ông ném bó củi xuống và than vãn: “cuộc sống cơ cực quá, không thể chịu nổi nữa! Ước gì thần chết rước tôi đi!”.

Vừa nói xong thần chết xuất hiện với bộ xương trong chiếc áo đen đứng trước mặt ông và nói: “Ta nghe ngươi gọi, Ta có thể giúp ngươi điều gì?”. Ông già kinh sợ nói: “Ngài có thể giúp tôi đặt bó củi này lên vai không?” (Góp nhặt).

3. Chúa Giêsu Phục Sinh đã gọi các môn đệ là “anh em” của Ngài: sự Phục Sinh của Chúa đã cứu chuộc tội lỗi của loài người, ban lại cho loài người quyền làm con Thiên Chúa như Chúa Giêsu. Tạ ơn Thiên Chúa và Chúa Giêsu.

4. Một giáo viên cấp II đang vào sổ hai cậu học sinh mới chuyển trường. Cô thấy tên họ của chúng giống nhau, dáng người và quần áo như nhau nên hỏi:

- Hai anh em sinh đôi phải không?.
- Không.

Rồi cô đọc thấy ngày tháng năm sinh của chúng chỉ cách nhau sáu tháng. Cô lại hỏi:

- Hai anh em họ phải không?.
- Không, chúng em là anh em ruột.
- Ồ, cô nghĩ có sự nhầm lẫn trong việc ghi ngày sinh của các em. Hai anh em về nói mẹ ghi lại ngày sinh của mình rồi đưa lại cho cô vào sáng mai nhé?
- Tại sao vậy?
- Bởi vì nếu hai anh em không sinh đôi mà lại là anh em ruột, thì Nam không thể lớn hơn Tâm có sáu tháng.

Hai cậu nhìn nhau. Rồi Nam quay lại, mỉm cười nói với cô giáo: “Nhưng em không phải là người lớn hơn; vì cô biết đó, một trong hai chúng em là con nuôi. Nhưng chúng em không biết ai là con nuôi.” (Góp nhặt).

5. “Phúc Âm hôm nay đề cập tới hai thái độ khác nhau trước biến cố Phục Sinh: Một là của các phụ nữ, một là của nhóm lính canh. Đối diện với ngôi mộ trống, các phụ nữ nhận ra dấu chỉ của Tin Mừng Chúa Phục Sinh và khởi điểm cho niềm hy vọng. Tuy lo âu nhưng họ cũng vui mừng vội vã đi báo tin cho các môn đệ. Còn đối với nhóm lính canh, ngôi mộ trống đã không là khởi điểm của sự tìm kiếm và tin tưởng, mà còn khiến họ xa rời niềm tin, chỉ vì sợ hãi và vì chút lợi lộc…

Kitô hữu là người đối diện với Tin Mừng Chúa Phục Sinh và được trao cho nhiệm vụ đi loan báo cho người khác tin vui này… Tuy nhiên, như nhóm lính canh, có thể vì sợ hãi trước quyền lực trần thế, hay vì một chút lợi lộc, họ đành tâm phản bội và đi ngược lại với Phúc Âm, và do đó cho đến nay vẫn còn những hiểu biết lệch lạc về Chúa Kitô và về Giáo Hội” (Trích “Mỗi ngày một tin vui”).

6. Tình yêu đã chiến thắng; Sự thật đã lên ngôi.

Bạn và tôi hãy xóa đi hận thù, tranh chấp; hãy xa lánh mọi điều dối gian, để thế giới và nhân loại được Phục Sinh nơi Ngài.

Ước gì niềm vui của Đấng Phục Sinh tràn ngập trong con, để con đem sinh khí cho người tuyệt vọng, đem nụ cười cho kẻ khóc than, làm tươi trẻ những tâm hồn héo úa, dọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui hạnh phúc đến cho mọi người, xây thiên đàng ngay trần thế hôm nay. (Ephata, Ban mục vụ giới trẻ TpHCM).

(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, mỗi lần chúng con được rước Chúa là một lần chúng con được đón nhận chính sức sống Phục sinh của Chúa tuôn trào trong chúng con. Xin cho chúng con được tràn ngập niềm vui như xưa Chúa đã ban cho các người phụ nữ ra thăm mồ Chúa trong ngày Chúa sống lại.

Ngày đó, họ ra mồ với tâm trạng buồn phiền lo âu, và thất vọng, nhưng khi hay tin Chúa đã sống lại, nỗi lo âu đã trở thành niềm vui. Sự thất vọng, buồn phiền đã tiêu tan để nhường lối cho hy vọng và tươi vui. Ước gì niềm vui được đón rước Chúa Phục sinh ngự đến trong tâm hồn chúng con lúc này, cũng biến đổi chúng con thành những chứng nhân cho niềm hy vọng, để chúng con mang niềm vui đến cho những ai đang tuyệt vọng, đem nụ cười đến cho kẻ khóc than, làm tươi trẻ những tâm hồn héo úa, dọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui hạnh phúc đến cho mọi người, và biết kiến tạo hạnh phúc thiên đàng ngay trần thế hôm nay qua những nghĩa cử hy sinh, bác ái, và vị tha.

Nguyện xin Chúa phục sinh chúc lành cho những ước nguyện của chúng con. Amen.

(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)