Thứ Hai Tuần IV Mùa Phục Sinh
Lời Chúa: Ga 10, 1-10
"Ta là cửa, ai qua Ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân." (Ga 10,9)
Suy gẫm
1. Chúa chúng ta không phải là một Thiên Chúa cao vời xa cách, mà là một Thiên Chúa gần gũi yêu thương, như một Mục tử sống sát với đàn chiên, hiểu biết, yêu thương và chăm sóc từng con chiên một… Giả như tôi có là một con chiên yếu đau, què quặt, Chúa đã biết và vẫn thương tôi, hơn nữa còn chăm sóc tôi đặc biệt hơn các chiên khác. Vì thế nên tôi phó thác sống theo sự dẫn dắt của Ngài.
2. Từ lâu, tôi cứ vẫn ấm ức không hiểu tại sao khi minh họa chân dung mình trong dụ ngôn Mục tử tốt lành, Chúa Giêsu lúc thì ví minh như Mục tử, lúc thì ví mình như cửa chuồng chiên. Gần đây, một cuốn sách đã giải toả cho tôi thắc mắc đó. Sách viết: một du khách đến Palestin, gặp được một Mục tử đang làm việc tại một trại cừu. Người đó chỉ cho du khách thấy cảnh vật biến ảo của cánh rừng. Thấy thế, du khách hỏi: “Đó là trại cừu, kia là mấy bầy cừu, đây là lối vào. Vậy còn cửa đâu?” Người Mục tử hỏi lại: “Cửa hả? Chính tôi là cửa. Ban đêm tôi nằm giữa lối đi này. Không một con cừu nào bước ra hay một con sói nào bước vào mà không phải qua xác tôi”. Thế đó, Đức Giêsu đâu có lẫn lộn khi trình bày chân dung mình: Ngài vừa là Mục tử vừa là cửa vào (Góp nhặt).
3. “Khi đã lùa chiên mình ra ngoài, kẻ ấy đi trước, và chiên theo sau, vì chúng quen tiếng kẻ ấy.”
“Tôi xin chọn Người làm gia nghiệp tôi mãi mãi. Trọn đời tôi trót cả đời tôi, trọn tuổi xuân, dâng cả tình yêu luôn với ước mơ…” Đối với tôi, đó không chỉ là một bài hát, là những nốt nhạc, nhưng là tâm nguyện, là cuộc đời của một chàng trai đã dám từ bỏ tất cả: Tương lai rược rỡ, một người yêu tuyệt vời và cả những cuộc vui cùng bạn bè, để bước theo tiếng Chúa gọi.
Đã bao lần tôi muốn quyết định… nhưng rồi lại thôi. Muốn đặt bước chân mình lên bước chân Người, định đưa tay ra để Người nắm và dắt tôi đi, nhưng lại hèn nhát rụt tay lại.
Lạy Chúa, xin cho con biết Chúa, xin cho con biết con, và xin cho con biết đón nhận thánh ý Người. (Epphata)
(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,
Chúa đã thiết lập bí tích Thánh Thể như dấu chỉ sự hiệp nhất chúng con nên một trong tình yêu của Chúa là Cha, như lời bài hát đơn sơ diễn tả: “Chúa đến thăm con, thăm con mỗi sáng ngày, linh hồn thấy lại tuổi thơ ngây”. Bởi lẽ, tuổi thơ con cái thường vui đùa bên cha mẹ, luôn cảm thấy an vui khi cha mẹ ở bên. Nhờ cha mẹ mà con cái xum vầy bên nhau. Qua bí tích Thánh Thể, Chúa hiện diện với chúng con như người cha ở giữa con cái mình. Sự hiện diện của Chúa đã quy tụ chúng con nên một đàn chiên duy nhất là giáo xứ thân yêu của chúng con. Niềm vui của sự xum vầy và hạnh phúc của tình huynh đệ càng nhân lên nếu chúng con biết sống trong sự hướng dẫn và quan phòng của Chúa.
Lạy Chúa, Chúa là mục tử chăn dắt cuộc đời chúng con. Chúng con xin phó dâng cuộc đời cho lòng thương xót của Chúa. Xin Chúa gìn giữ chúng con khỏi sự tấn công của thế gian và ma quỷ. Xin Chúa cũng lưu lại nơi gia đình chúng con để hàn gắn những đổ vỡ, hiểu lầm và tái tạo tình hiệp nhất yêu thương. Xin cho mọi người trong giáo xứ chúng con luôn thiết tha với tâm nguyện: xin hợp nhất chúng con nên một trong tình yêu của Chúa ngõ hầu danh Chúa được cả sáng nơi xứ đạo thân thương này.
Lạy Chúa, đồng cỏ xanh ngát mà Chúa cho chúng con hưởng dùng chính là Mình Máu Thánh Chúa. Chính Chúa đã dẫn đưa chúng con đến giòng suốt ân tình là các bí tích nhiệm màu. Chúng con xin tạ ơn Chúa. Xin cho chúng con luôn được no thoả ân tình của Chúa. Amen.
(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)
Thứ Bảy Tuần II Mùa Phục Sinh
Lời Chúa: Ga 6, 16-21
Người nói với họ: "Chính Thầy đây, đừng sợ." (Ga 6,20)
Suy gẫm
1. Chúa Giêsu để các môn đệ hành trình trên biển một mình lúc trời tối. Khi đó cuồng phong lại nổi lên và biển động mạnh. Các môn đệ hoảng sợ. Chính lúc đó, Ngài đến với họ và nói “chính Thầy đây, đừng sợ”. Nghĩa là Ngài dạy họ một lúc hai điều: con người rất yếu ớt mỏng dòn, con người cần có Chúa che chở.
2. Câu chuyện này tiếp liền theo phép lạ hóa bánh ra nhiều muốn dạy cho các môn đệ biết rằng Chúa Giêsu chẳng những có thể ban lương thực cho dân chúng ăn, mà còn ban sức mạnh tinh thần và sự che chở an toàn cho các môn đệ.
3. Trong Thánh Kinh, câu “Đừng sợ” được nói 365 lần. Tức là đủ để chúng ta nhắc lại mỗi ngày trong suốt một năm.
4. Nhà truyền giáo Moody kể: Ở làng tôi, bên New England, có một truyền thuyết rằng hễ ai giật được bao nhiêu tiếng chuông thì sống được bấy nhiêu tuổi. Khi tôi giật được 70 hay 80 tiếng chuông, tôi sung suớng nghĩ rằng mình sẽ sống đến tuổi đó. Nhưng mấy năm sau tôi vẫn mơ hồ sợ chết. Sự chết và phán xét ám ảnh tôi rất lâu, mãi cho tới khi tôi biết phó thác đời mình trong tay Chúa Giêsu Kitô, như một người con của Chúa. (Góp nhặt).
5. Người nói với họ: "Chính Thầy đây, đừng sợ".
Mọi người vẫn đi qua như không có gì xảy ra. Vài người đứng lại, đứng lại để xem một người bị giựt kinh phong nằm ngay trên đường, trông thật tội nghiệp!
Có người nói: “vắt chanh vào miệng anh ta”; nhưng mọi người vẫn im lặng, không ai động tĩnh gì cả.
Tôi cũng thấy ngại, ngại ánh mắt dòm ngó bao nhiêu người xung quanh. Tôi có cảm giác sợ sợ như thể sắp làm việc gì sai quấy vậy. Tại sao thế? Tôi chợt nhớ lại lời Chúa nói: “Chính Thầy đây, đừng sợ!” và tôi đã mạnh dạn bước ra vắt chanh vào miệng anh ta.
Tôi cảm thấy thật vui khi nhận ra tác động của Lời Chúa trên tôi, giúp tôi mở lòng ra với người anh em bên tôi.
Lạy Chúa, xin cho con biết yêu mến và tuân giữ Lời Chúa. (Epphata).
(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,
Chúng con thật hạnh phúc vì được Chúa viếng thăm chúng con. Chúa là lẽ sống, là gia nghiệp cuộc đời chúng con. Chúa là người cha đầy quyền năng và cũng đầy lòng nhân ái bao dung. Chúng con xin phó thác cuộc đời trong tay Chúa. Chúng con xin dâng lên Chúa hiện tại và tương lai với bao buồn vui và hy vọng. Xin Chúa luôn là thành luỹ bảo vệ cuộc đời chúng con.
Lạy Chúa, cuộc đời chúng con vẫn đong đầy những lo âu và sợ hãi. Cuộc đời vẫn còn quá nhiều sự dữ đang hoành hành. Cuộc sống chúng con còn lắm nguy nan. Chúng con cảm thấy mình quá nhỏ bé trước sóng gió của biển đời. Chúng con cảm thấy mình bất lực trước biết bao những biến cố đang xảy ra chung quanh chúng con. Xin Chúa luôn ở cùng chúng con như lời Chúa đã hứa cùng các tông đồ: “Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế”. Xin cho chúng con được luôn tín thác vào Chúa, nhất là khi gặp những nghịch cảnh thử thách trong cuộc sống. Xin Chúa cũng đến bên chúng con để xua tan bóng tối của nghi nan, vực dậy đức tin còn yếu kém của chúng con, và ban bình an cho chúng con như Chúa đã đến với các tông đồ trong đêm tối hãi hùng.
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, giữa phong ba thử thách cuộc đời, xin cho chúng ta luôn tin tưởng vào sự hiện diện quyền năng và yêu thương của Chúa, nhờ đó chúng con sẽ an tâm đi trọn cuộc hành trình và đạt tới bến bờ bình an. Amen.
(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)
Lời Chúa: Ga 6, 16-21
Người nói với họ: "Chính Thầy đây, đừng sợ." (Ga 6,20)
Suy gẫm
1. Chúa Giêsu để các môn đệ hành trình trên biển một mình lúc trời tối. Khi đó cuồng phong lại nổi lên và biển động mạnh. Các môn đệ hoảng sợ. Chính lúc đó, Ngài đến với họ và nói “chính Thầy đây, đừng sợ”. Nghĩa là Ngài dạy họ một lúc hai điều: con người rất yếu ớt mỏng dòn, con người cần có Chúa che chở.
2. Câu chuyện này tiếp liền theo phép lạ hóa bánh ra nhiều muốn dạy cho các môn đệ biết rằng Chúa Giêsu chẳng những có thể ban lương thực cho dân chúng ăn, mà còn ban sức mạnh tinh thần và sự che chở an toàn cho các môn đệ.
3. Trong Thánh Kinh, câu “Đừng sợ” được nói 365 lần. Tức là đủ để chúng ta nhắc lại mỗi ngày trong suốt một năm.
4. Nhà truyền giáo Moody kể: Ở làng tôi, bên New England, có một truyền thuyết rằng hễ ai giật được bao nhiêu tiếng chuông thì sống được bấy nhiêu tuổi. Khi tôi giật được 70 hay 80 tiếng chuông, tôi sung suớng nghĩ rằng mình sẽ sống đến tuổi đó. Nhưng mấy năm sau tôi vẫn mơ hồ sợ chết. Sự chết và phán xét ám ảnh tôi rất lâu, mãi cho tới khi tôi biết phó thác đời mình trong tay Chúa Giêsu Kitô, như một người con của Chúa. (Góp nhặt).
5. Người nói với họ: "Chính Thầy đây, đừng sợ".
Mọi người vẫn đi qua như không có gì xảy ra. Vài người đứng lại, đứng lại để xem một người bị giựt kinh phong nằm ngay trên đường, trông thật tội nghiệp!
Có người nói: “vắt chanh vào miệng anh ta”; nhưng mọi người vẫn im lặng, không ai động tĩnh gì cả.
Tôi cũng thấy ngại, ngại ánh mắt dòm ngó bao nhiêu người xung quanh. Tôi có cảm giác sợ sợ như thể sắp làm việc gì sai quấy vậy. Tại sao thế? Tôi chợt nhớ lại lời Chúa nói: “Chính Thầy đây, đừng sợ!” và tôi đã mạnh dạn bước ra vắt chanh vào miệng anh ta.
Tôi cảm thấy thật vui khi nhận ra tác động của Lời Chúa trên tôi, giúp tôi mở lòng ra với người anh em bên tôi.
Lạy Chúa, xin cho con biết yêu mến và tuân giữ Lời Chúa. (Epphata).
(Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,
Chúng con thật hạnh phúc vì được Chúa viếng thăm chúng con. Chúa là lẽ sống, là gia nghiệp cuộc đời chúng con. Chúa là người cha đầy quyền năng và cũng đầy lòng nhân ái bao dung. Chúng con xin phó thác cuộc đời trong tay Chúa. Chúng con xin dâng lên Chúa hiện tại và tương lai với bao buồn vui và hy vọng. Xin Chúa luôn là thành luỹ bảo vệ cuộc đời chúng con.
Lạy Chúa, cuộc đời chúng con vẫn đong đầy những lo âu và sợ hãi. Cuộc đời vẫn còn quá nhiều sự dữ đang hoành hành. Cuộc sống chúng con còn lắm nguy nan. Chúng con cảm thấy mình quá nhỏ bé trước sóng gió của biển đời. Chúng con cảm thấy mình bất lực trước biết bao những biến cố đang xảy ra chung quanh chúng con. Xin Chúa luôn ở cùng chúng con như lời Chúa đã hứa cùng các tông đồ: “Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế”. Xin cho chúng con được luôn tín thác vào Chúa, nhất là khi gặp những nghịch cảnh thử thách trong cuộc sống. Xin Chúa cũng đến bên chúng con để xua tan bóng tối của nghi nan, vực dậy đức tin còn yếu kém của chúng con, và ban bình an cho chúng con như Chúa đã đến với các tông đồ trong đêm tối hãi hùng.
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, giữa phong ba thử thách cuộc đời, xin cho chúng ta luôn tin tưởng vào sự hiện diện quyền năng và yêu thương của Chúa, nhờ đó chúng con sẽ an tâm đi trọn cuộc hành trình và đạt tới bến bờ bình an. Amen.
(Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền)