Thứ Tư, 30 tháng 11, 2016

Thực thi ý Chúa

Thứ năm đầu tháng. Tuần 1 Mùa Vọng năm A
Lời Chúa: 
 Mt 7,21.24-27
"Ai thực hiện ý Chúa Cha, sẽ được vào nước trời". (Mt 7,21)
 Suy niệm 
1. Chủ đề của bài đọc Cựu Ước, và sẽ được bài TM nhắc lại : “Dân công chính biết giữ sự trung tín, hãy tiến vào”
2. Tri phải đi đôi với hành. - Ta biết là thuốc tốt những không chịu uống thì cũng chẳng ích lợi gì. - “Hoả ngục được lát toàn bằng những thiện chí” : mai tôi sẽ nên thánh, mốt tôi sẽ giữ đạo. Những chẳng bao giờ thực hành.
3. Chúng ta thường xây nhà trên cát, vì chúng ta xây dựng cuộc sống đạo của mình trên những luật lệ, những nghi lễ, trên những câu kinh “Lạy Chúa, lạy Chúa”. Chúng ta ít quan tâm xây dựng cuộc sống trên việc tìm và thi hành ý Chúa, trên việc lắng nghe và thực thi Lời Chúa.
4. Muốn biết ngôi nhà đức tin của ta được xây trên cát hay trên đá, hãy coi những lúc “mưa sa, nước cuốn, bão táp” dập vùi xem đức tin ta có còn đứng vững hay không.
5. “Một ông vua nọ có thói quen mỗi ngày nghe một đoạn trong kinh Bagavad Gita. Người phụ trách việc đọc kinh này là một nhà sư đạo đức, thông thái. Cứ mỗi lần đọc xong một đoạn kinh, ông lại dùng đến kiến thức uyên bác của mình để giải thích cho vua nghe. Và ngày nào ông cũng đặt câu hỏi
“Bệ hạ có hiểu những gì thần vừa dẫn giải không ?”.
Nhưng lần nào nhà vua cũng chỉ trả lời
- “Khanh nên hỏi điều đó với khanh trước đã”...
Ngày nọ, giữa lúc đọc kinh, ông bỗng được giác ngộ và nhận ra tất cả mọi sự đều là hão huyền. Thế là nhà sư quyết từ bỏ mọi sự và lên đường bắt đầu cuộc sống của một người hành khất. Trước khi ra đi, ông nói với nhà vua
“Tâu bệ hạ, thế là cuối cùng hạ thần đã hiểu được”...
- Giác ngô đích thực, hiểu biết chân lý chính là thực thi chân lý”. (Trích "Mỗi ngày một tin vui")
6. “Chỉ những ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời thì mới được vào Nước Trời mà thôi” (Mt 7,21)
Có lần tôi xem được một chương trình trên tivi về những người cùng khổ trong xã hội. Họ không có lấy một chỗ dựa, một ai nâng đỡ để hòa nhập cuộc sống của mọi người. Họ đang cần sự giúp đỡ của bạn, và của chính tôi. Đã bao nhiêu lần, tôi khước từ lời kêu cứu của họ. Tôi dửng dưng trước lời họ mời gọi. Và như thế, tôi cũng khước từ ý muốn của Cha. Ý muốn của Cha là “anh em hãy yêu mến nhau như Thầy đã yêu anh em”, nghĩa là sẵn sàng hiến mạng sống vì anh em. Vậy, tôi phải cứu lấy những anh em tôi, phải thi hành ý muốn của Cha.
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa, xin cho con biết yêu thương anh em như Chúa đã yêu con, để người ta nhận biết chúng con là môn đệ của Ngài (Epphata)
Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái

Thứ Ba, 29 tháng 11, 2016

Chạnh lòng thương

Thứ Tư Tuần thứ 1 Mùa Vọng C - Thánh Anrê Tông Đồ - Lễ kính
Lời Chúa: 
 Mt 15, 29-37


"Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi và họ không có gì ăn". (Mt 15,32)
Đoạn Tin Mừng hôm nay cho ta biết thêm hai loại hoạt động cứu thế của Chúa Giêsu :
a/ cc 29-31 : cứu những người bệnh ;
b/ cc 32-39 : lo cho dân đang đói có của ăn.
Hai hoạt động trên vừa là dầu chỉ cho biết Ngài là Đấng Messia mà Isaia tiên báo (Is 61,1-2), vừa là dấu chỉ tiên báo Bí tích Thánh Thể sau này.
 Suy niệm 

1. Chủ đề của bài đọc Cựu Ước, và sẽ được ứng nghiệm trong bài Tin Mừng : “Chúa mời đến dự tiệc của người, và lau sạch nước mắt trên mọi khuôn mặt”.
2. Chúa Giêsu như một khối nam châm, một chiếc phao giữa biển đời đau khổ. Ngài “ngồi đó” (câu 29), đông đảo các bệnh nhân kéo đến cùng Ngài (câu 30).
3. Tấm lòng của Chúa Giêsu : “Thầy chạnh lòng thương đám đông... sợ họ bị xỉu dọc đường” (câu 32). Động từ “chạnh lòng” trong nguyên bản có nghĩa rất mạnh và cụ thể : cảm giác như ruột mình đứt ra từng khúc.
4. Chuyện song song ở Lc 9,10-17 còn cho chúng ta biết thêm hai cách phản ứng trước cùng một hoàn cảnh :
a/ phản ứng của các môn đệ là “Xin Thầy cho đám đông về, để họ... kiếm thức ăn” : phản ứng theo lý (các môn đệ không có trách nhiệm lo cho dân chúng ăn), và mặc kệ (họ đã tự ý đi theo Chúa Giêsu thì họ cũng phải tự lo thức ăn).
Thông thường thì chúng ta cũng như thế. Đây là thái độ của Cain sau khi Chúa hỏi anh về cái chết của Abel, em của anh ta.
Thái độ khép kín lòng từ tâm chảng làm cho con người được hạnh phúc, dù cuộc sống của họ chẳng thiếu thốn một thứ gì.
Khi Đức Thích Ca vào thủ đô của vua Kaniska, nhà vua đã thân hành ra đón chào Ngài. Nhà vua là bạn thân của thân phụ Đức Thích Ca. Đức Thích Ca nhìn sâu vào đôi mắt của nah vua rồi chậm rãi hỏi: "xin Ngài hãy thành thực nói với tôi: Trong tất cả những thú vui mà Ngài đang có, Ngài có thực sự được một ngày hạnh phúc không?"
            Vua Kaniska cúi nhìn xuống đất và giữ thinh lặng.
b/ phản ứng của Chúa Giêsu là “Chính anh em hãy lo cho họ ăn”, sau đó Chúa Giêsu làm cho bánh ra nhiều : phản ứng phát xuất từ tình thương, từ sự quan tâm tới người khác, từ tấm lòng quảng đại gánh lấy việc chẳng phải là trách nhiệm của mình.
5. Tại văn phòng của một Cố vấn Tâm lý, một thiếu phụ vừa trẻ vừa giàu giải bày tâm sự : “Bất cứ thứ gì tôi muốn thì chồng tôi đều cho cả. Tôi có đủ mọi “sự” nhưng trong lòng trống vắng vô cùng. Xin bà hãy cho tôi một lời khuyên”. Nhà Cố vấn tâm lý không trả lời, nhưng bảo cô thư ký của bà kể chuyện đời cô. Cô này kể : chồng tôi đã chết, cách nay 3 tháng con tôi cũng chết vì xe đụng. Tôi cảm thấy mất tất cả, tôi không ngủ được, tôi không muốn ăn uống, tôi không bao giờ cười. Một hôm tôi đi làm về hơi khuya. Có một chú mèo con cứ đi theo sau tôi. Trời lạnh. Tôi cũng tội nghiệp nó, nên tôi mở cửa cho nó vào nhà. Tôi pha cho nó một ly sữa. Nó kêu meo meo và cọ mình vào chân tôi. Lần đầu tiên tôi cười. Rồi tôi nghĩ : nếu việc giúp cho một chú mèo con có thể làm tôi cười, thì việc giúp cho người nào đó chắc có thể làm tôi hạnh phúc. Thế là hôm sau tôi nướng vài ổ bánh đem cho bà cụ hàng xóm đang bệnh. Mỗi ngày tôi cố làm vài việc gì đó cho những người tôi gặp được vui vẻ. Và quả thực tôi đã thấy hạnh phúc. Tôi nghiệm ra được điều này là ta sẽ không hạnh phúc khi ta chỉ chờ người khác đem lại hạnh phúc cho mình ; ngược lại ta sẽ hạnh phúc thật khi ta làm cho người khác hạnh phúc”. Nghe đến đó, người thiếu phụ trẻ bật khóc. Cô đã có bất cứ thứ gì đồng tiền có thể mua được nhưng cô đã đánh mất những thứ mà đồng tiền không mua nổi. Và cô quyết định noi gương cô thư ký nọ. (Charlene Johnson).
6. “Đức Giêsu hỏi “Anh em có mấy chiếc bánh ?” Các ông nói : “Thưa có 7 chiếc bánh và một ít cá nhỏ” (Mt 15,34)
Hằng ngày tôi vẫn thấy nào là trẻ em bụi đời, những kẻ bán máu, nào là những kẻ bệnh hoạn, tật nguyền. Tất cả những điều ấy làm tôi nhức nhối, và càng nhức nhối hơn khi nghĩ đến khả năng nhỏ bé của mình. Tôi như thế hoàn toàn bất lực trước những nhu cầu lớn lao ấy. Với 7 chiếc bánh và một ít cá nhỏ của ai đó dâng tặng, Chúa Giêsu đã làm cho hàng ngàn người được no nê. Chúa chỉ cần một đóng góp nhỏ của tôi để làm nên những việc lớn lao. Chẳng lẽ tôi nghèo đến nỗi không có gì để chia xẻ. Chẳng lẽ tôi không có được một lời chào, một nụ cười, một lời hỏi thăm, một lời khuyên. Nếu tôi sẵn sàng trao tặng thì tất cả những khả năng bé nhỏ này, nhờ ơn Chúa, chắc chắn sẽ đem lại niềm vui, tình thương, và thậm chí cả niềm tin cho những người bất hạnh nghèo khổ.
Lạy Chúa, xin cho con nhận ra những tiềm năng Chúa ban, và biết sử dụng để đem lại niềm vui, tình thương và niềm tin cho mọi người (Epphata).
Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu, qua Bí tích Thánh Thể Chúa ở lại với chúng con mọi ngày cho đến tận thế. Chúa ở lại để chia sẻ buồn vui với kiếp người chúng con. Chúa ở lại để nâng đỡ và hộ phù chúng con. Chúng con xin hết lòng cảm tạ Chúa. Xin ban cho chúng con đức tin đủ để chúng con trao phó đời mình cho lòng thương xót của Chúa.
Lạy Chúa, chúng con vẫn biết rằng “được lời lãi cả thế gian, chết mất linh hồn nào ích gì?” Nhưng Chúa ơi! sao chúng con vẫn quyến luyến của cải, danh vọng trần gian hơn là Nước trời mai sau. Chúng con vẫn chạy theo đồng tiền, chạy theo danh vọng để rồi xa lìa Chúa. Chúng con vẫn làm tôi cho tiền của hơn là làm tôi cho Thiên Chúa. Xin Chúa tha thứ cho những chọn lựa sai lầm của chúng con. Xin giúp chúng con vượt thắng cám dỗ của đồng tiền để luôn trung thành theo lề luật Chúa. Xin giúp chúng con biết chọn lựa Chúa hơn là những vinh hoa phú quý trần gian. Xin giúp chúng con đừng vì đam mê vật chất mà đánh mất lương tri của một con người, nhất là mất đi nước trời mai sau.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con yêu mến giá trị nước trời và biết sống theo những đòi hỏi của Tin Mừng. Xin cho chúng con cũng trở thành chứng nhân cho tin mừng của Chúa. Xin cho lời con nói, việc con làm luôn thể hiện đức bác ái yêu thương, ngõ hầu chúng con luôn xứng đáng là môn đệ của Chúa giữa thế giới hôm nay. Amen
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Thứ Hai, 28 tháng 11, 2016

Kẻ bé mọn

Thứ Ba Tuần thứ 1 Mùa Vọng, năm A
Lời Chúa: 
 Lc 10,21-24
Cha đã mặc khải cho những người bé mọn (Lc 10,21)
 Suy niệm 
1. “Con xưng tụng Cha vì đã dấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều ấy…”: Tôi cũng xưng tụng cảm tạ Thiên Chúa vì đã ban cho tôi được đức tin, được biết Chúa. Nhiều người thông thái khôn ngoan hơn tôi đã không được những ơn này. Đức tin là một ơn ban chứ không phải là thành quả của công lao con người.
2. “… nhưng đã tỏ ra cho những kẻ đơn sơ”: xin cho con càng ngày càng đơn sơ hơn nữa: đơn sơ với Chúa, đơn sơ với lương tâm con và đơn sơ với mọi người, vì đơn sơ là điều kiện thuận lợi con được Chúa dạy bảo và ban ơn.
3. Ba động từ chủ chốt của đoạn này là “thấy, nghe và biết.” Còn những ngườiđược “thấy”, được “nghe” và được “biết” Tin Mừng là ai? Thưa là những kẻ bé mọn. Nói cụ thể hơn, đó là các môn đệ Chúa và dân ở những nơi mà các môn đệ đến rao giảng. Họ không giống với dân ở những thành mà trong đoạn Tin Mừng phía trước (10,13-15) Chúa Giêsu đã nặng lời khiển trách. Những người đó tự cho mình là thông giỏi nên không đón nhận Tin Mừng. Họ giống như những chiếc thùng đầy nước cho nên có đổ thêm bao nhiêu nước nữa thì cũng tràn hết ra ngoài. Còn các môn đệ Chúa Giêsu và dân ở những nơi này thì khiêm tốn ý thức mình còn ngu dốt yếu kém nên vui vẻ đón nhận Tin Mừng, giống như những chiếc thùng rỗng nên chứa đựng được lượng nước đổ thêm vào. Chúa Giêsu vui mừng tạ ơn Chúa Cha vì đã cho những người bé mọn ấy được thấy, được nghe và được biết Tin Mừng.
Muốn đón nhận ơn Chúa, cũng như muốn hiểu biết Thiên Chúa hơn thì chúng ta phải trở nên những kẻ bé mọn, phải ý thức mình còn kém. Và bé mọn thực sự, khiêm tốn thực sự là phải biết đón nhận, đón nhận không những từ nơi Chúa, mà còn phải từ anh em của mình nữa.
4. “Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua Chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe” (Lc 10,24)
Môsê, Đavít, Êlia tất cả đều sống trong sự chờ đợi. Chờ đợi Lời Thiên Chúa hứa ban Con của Ngài đến được thực hiện. Họ mong được nhìn thấy Con Thiên Chúa, mong được nghe Ngài giảng dạy về Nước Trời.
Các tông đồ đã sống, đã đồng hành với Ngài trên mọi nẻo đường. được Ngài dạy dỗ, được sai đi rao giảng Nước Trời. Các ông đã được thấy phép lạ Người làm. Được nghe Ngài nói về Chúa Cha và Nước Trời, nhưng các ông vẫn sống trong hoài nghi cho đến khi Ngài chỗi dậy từ cõi chết.
Ngày nay, Ngài cũng nói với tôi mỗi ngày qua Tin Mừng, qua anh em tôi. Tôi vẫn thấy Ngài bị treo trên Thánh Giá, nơi những người cùng khổ, những người bị áp bức bất công, nơi những tâm hồn thống hối trở về. Tôi đã thấy Ngài sống lại vinh quang và những phép lạ Ngài làm trong cuộc sống quanh tôi. Tôi có thấy mình hạnh phúc hơn các ngôn sứ, các vua Chúa, các tông đồ không? Hay tôi cũng là môn đệ của chủ nghĩa hoài nghi?
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết vui mừng và tin vào những gì Ngài đã làm cho con cũng như nói với con hằng ngày.
5. “Lạy Cha là Chúa tể trời đất. Con xin ngợi khen Cha vì đã mặc khải cho những người bé mọn biết những điều này” (Lc 10,21)
Bên cạnh tôi là bác nông dân chất phác đang nguyện kinh. Và kia là một người trí thức đang cầu nguyện. Thái độ bề ngoài cho thấy là họ hết lòng tin tưởng. Bác nông dân tin một cách đơn sơ, tin những gì mình nghe biết được. Người trí thức thì nghe, suy nghĩ, phân tích rồi cũng tin. Cả hai đều tin và ý thức mình là những người bé mọn, yếu đuối. Họ chấp nhận những giới hạn của mình và sẵn sàng mở ra cho mặc khải tình yêu Thiên Chúa.
Cũng thế, tôi chỉ có thể đón nhận mặc khải một khi trở nên nhỏ bé và khiêm tốn.
Lạy Cha, xin ban cho con quả tim đơn sơ như trẻ nhỏ, sẵn sàng đón nhận những gì Cha ban tặng cho con, và can đảm phó thác hoàn toàn cuộc đời con trong tay Cha.
Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu, chúng con tin Chúa là Chúa tể muôn loài, muôn vật. Chúng con tin Chúa là Đấng Emanuel đã đến trần gian để ở cùng chúng con. Chúa đã đến mạc khải Nước trời cho những kẻ bé mọn. Chúa đã chấp nhận mục nát đời mình trở nên nguồn ơn cứu độ cho muôn người. Chúng con xin tạ ơn, chúc tụng Chúa.
Lạy Chúa, Chúa đã hứa với những ai thành tâm thiện chí cùng Chúa rằng: “Ai xin thì sẽ được. Ai tìm sẽ thấy. Ai gõ cửa sẽ mở cho.” Xin ban cho chúng con được lòng khiêm tốn và kiên trì tìm kiếm giá trị Nước trời trong thung lũng bể khổ trần gian. Xin đừng để chúng con thất vọng trước những nghịch cảnh cuộc sống. Cho dẫu cuộc đời có lắm truân chuyên. Cho dẫu đường đời có gập ghềnh bởi biết bao chướng ngại, xin cho chúng con biết chạy đến cùng Chúa để nhờ ơn Chúa chúng con vượt qua những gian nan và thử thách.
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, xin ban cho chúng con quả tim đơn sơ như trẻ nhỏ, sẵn sàng đón nhận những gì Chúa ban tặng cho chúng con, và can đảm phó thác cuộc đời trong sự quan phòng của Chúa. Chúng con xin được nép mình bên Chúa như trẻ thơ nép mình trong vòng tay của mẹ. Amen
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2016

Mùa của đức cậy và đức tin

Thứ Hai Tuần thứ 1 Mùa Vọng, năm A
Lời Chúa: 
 Mt 8,5-11
"Ông cứ về đi! Ông tin thế nào thì được như vậy! (Mt 8,13 

Suy niệm: 
1. “Từ phương Đông phương Tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Abraham, Isaac và Giacóp trong Nước Trời. Nhưng con cái Nước Trời sẽ bị quẳng ra chỗ tối tăm bên ngoài” (cc 11-12). Chúa Giêsu xuống trần để ban ơn cứu độ cho mọi người. Nhưng để được cứu độ thì phải có Đức Tin. Chúng ta là “con cái Nước Trời”, tuy thế nếu không có đức tin thì cũng không được cứu độ. Nhưng thế nào là có đức tin ?...
2. “Lạy Chúa con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con…”. Đoạn TM này chúng ta đọc hằng ngày trước khi lên rước lễ, chúng ta có ý thức đầy đủ không ?
3. Người ngoại trong đoạn TM này đến với CG trong tâm tình : tin tưởng, khiêm tốn, tế nhị và đầy lòng bác ái thương người. Tôi thử rà lại xem “tính chất người ngoại dễ thương đầy tính nhân bản này” có nhiều ở nơi tôi không ?
4. “Một doanh nhân giàu có ở một Tiểu bang nam Hoa Kỳ có sáng kiến ngộ nghĩnh để thử lòng người : ông cho in rất nhiều bích chương và dán khắp nơi trong thành phố nơi ông đang ở. Đại khái nội dung những tấm bích chương loan báo : bất cứ ai mắc nợ, nếu đến văn phòng của ông ngày đó, tháng đó từ 9g-12g đều được ông giúp đỡ để trả nợ. Dĩ nhiên mọi người đều bàn tán về lời mời gọi này, nhưng đa số đã xem đây là một trò đùa. Đúng ngày hẹn, doanh nhân đến ngồi trong văn phòng của mình. Hai giờ đồng hồ trôi qua mà không thấy người nào đến. Mãi tới 11g mới có một người đàn ông rụt rè đến... Doanh nhân ký cho ông một ngân phiếu để trả hết nợ. Gần 12g một vài người nữa cũng đến... và dĩ nhiên họ cũng được giúp đỡ tận tình. Còn tất cả những người khác khi hiểu được lời mời gọi của doanh nhân thì đã quá muộn. Khi người ta không tin ở lòng tốt của con người, thì làm sao có thể tin tưởng ở lòng tốt của Thiên Chúa ?” (trích "Mỗi ngày một tin vui")
5. “Thấy viên đại đội trưởng có lòng tin mạnh mẽ, Chúa Giêsu thán phục và nói với những kẻ theo Người rằng “Tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin mạnh như thế” (Mt 8,10)
Nói về lòng tin của tôi hôm nay, có lẽ Chúa Giêsu cũng ngạc nhiên mà bảo rằng “Không có một lòng tin nào như thế !”. Vì khi đời nở hoa, tôi cảm thấy tự tin và yêu thương cuộc sống. Những lúc ấy tôi thấy Chúa nhân hậu, tốt lành… Nhưng cuộc đời lại có những bước trầm, hoàn cảnh thì mờ mịt mà sức người có hạn, tôi buông xuôi tất cả, tôi cũng chẳng tin gì nữa, kể cả Thiên Chúa. Sóng gió rồi cũng qua… Khi quân bình trở lại, tôi thấy cần tìm hiểu sâu hơn về Chân lý. Chúa dạy tôi : phải tin rồi mới thấy. Nhưng tôi cứ bướng bình, nằng nặc “Con phải hiểu, phải hiểu rồi mới tin…” Không biết Chúa có ngạc nhiên vì lòng tin bé hơn một phần tư hạt cải của tôi không ?
Lạy Chúa Giêsu, Chúa thấu suốt mọi tâm can, xin giữ con khỏi tự cao tự mãn, xin tăng cường lòng tin yếu kém của con (Epphata
Giấc Mơ Hãi Hùng
Người kia kể lại giấc mơ khủng khiếp như sau:
Tôi thấy mình đứng trước một biệt thự nguy nga. Bước vào trong tôi thấy 2 hành lang với 2 hàng chữ: Bên phải dành cho người công giáo, bên trái dành cho kẻ ngoại đạo.
Theo bảng chỉ dẫn tôi đi theo hành lang bên phải dành cho người công giáo.
Đi được một lúc, tôi thấy mình đứng trước một ngã rẽ khác. Lần này, tôi đọc thấy bảng chỉ dẫn hnư sau: Bên phải dành cho người có đức tin mạnh, bên trái dành cho kẻ có đức tin yếu kém. Và tôi lại đi theo bên phải.
Đến một ngã rẽ khác tôi lại thấy một bảng chỉ dẫn:
Bên phải dành cho người có lòng bác ái, bên trái dành cho những kẻ ích kỷ. Tôi lại chạy bên phải mà đi.
Cuối cùng tôi gặp một bảng chỉ dẫn:
Bên phải dành cho những ai có đời sống thánh thiện, bên trái dành cho những kẻ tội lỗi. Một lần nữa tôi cứ chọn bên phải mà đi. Nhưng tôi đang hân hoan rảo bước, thì bỗng một cảnh tượng hãi hùng khủng khiếp hiện ra ở cuối hành lang ấy: cảnh hỏa ngục với muôn vàn hình khổ không lời nào tả xiết. Tôi hoảng hốt kêu rú lên và giật mình thức giấc.
Sau một phút tôi hoàn hồn và tự hỏi:" Phải chăng một cuộc đời sống đạo của tôi cũng chỉ là một giấc mơ hãi hùng."
Câu hỏi trên đây có lẽ cũng có thể được nêu lên cho mỗi người chúng ta.
Thường thì chúng ta cứ chọn bên phải mà đi, chứ mấy ai lại thích đi bên trái. Cái ảo tưởng về sự tốt lành của mình luôn luôn bám sát chúng ta như hình với bóng. Lòng tự cao tự đại thường mê hoặc ta, làm cho ta như chìm sâu mãi vào một giấc mơ hãi hùng.
"Anh em hãy tỉnh cơn mê, đêm đã tàn ngày đang tới". Lời ấy của Thánh Phaolô muốn thôi thúc chúng ta thành khẩn nhìn lại giá trị đích thực của đời mình.
Lm. Carolô Hồ Bặc Xái
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu, Chúa là Đấng chúng con mến yêu vô cùng. Chúa luôn thi ân giáng phúc cho từng cuộc đời chúng con. Chúa luôn sẵn lòng phù giúp những ai kêu cầu Chúa. Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng con. Chúng con xin cảm tạ và tri ân sự quan phòng đầy tình yêu thương của Chúa.
Lạy Chúa, xin cho mỗi người chúng con biết nhìn nhận và nói được như thánh nữ Têrêsa: Tất cả đều là Hồng ân. Vui – buồn – sướng – khổ, giầu có hay nghèo nàn, đều là ân ban của Chúa. Và ân ban vô giá là chính sự hiện diện của Chúa ở giữa chúng con. Ôi, còn có gì hạnh phúc và êm đềm hơn khi được chính Chúa cùng chia sẻ buồn vui trong những thăng trầm của cuộc đời. Sự hiện diện của Chúa như người cha luôn mang lại cho con cái niềm tin, nghị lực, sức phấn đấu và sự ủi an. Vâng, sự hiện diện của Chúa, tựa như đá tảng vững chắc cho chúng con nương nhờ, như thành lũy chở che cho chúng con trong những đêm trường băng giá của cuộc đời đầy khắc nghiệt và gian truân.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể! Giờ đây Chúa đang ngự trong tâm hồn chúng con, chúng con xin phó dâng cuộc đời cho Chúa. Xin ban ơn soi sáng để chúng con luôn nhận ra ý Chúa và mau mắn thi hành cho đẹp lòng Chúa. Xin gìn giữ chúng con khỏi những đam mê trần gian để tâm hồn chúng con luôn hướng về trời cao là quê hương đích thực của chúng con. Xin giúp chúng con đừng bao giờ để mình bị ngụp lặn trong tội lỗi, nhưng luôn sống có mục đích, biết phấn đấu vươn lên không ngừng, biết tránh xa tội lỗi và chu toàn bổn phận của mình. Xin giúp chúng con luôn tỉnh thức đón chờ Chúa đến trong cuộc sống và cả giờ lâm tử của cuộc đời chúng con. Amen
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Thứ Năm, 24 tháng 11, 2016

Nước Trời lên ngôi

Thứ Sáu Tuần thứ 34 Thường Niên C - T. Catarina Alexandria, trinh nữ, tử đạo
Lời Chúa: 
 Lc 21, 29-33
Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.(Lc 21,33)

Suy niệm: 
1. “Một nhà thám hiểm Tây phương lạc hướng giữa sa mạc. Nguồn lương thực và nước uống đã khô cạn. Ông lê từng bước mệt mỏi trên cát nóng... Thình lình ông nghe tiếng suối róc rách và thấy trước mặt mình một ốc đảo xanh tươi. Thế nhưng, với lối suy nghĩ khoa học của người phương Tây, ông tự nghĩ : “Đây chỉ là một ảo ảnh... trong thực tế trước mắt ta làm gì có nước và cây cối”. Nghĩ như vậy, ông lại tuyệt vọng lê bước... Không bao lâu sau đó, hai người du mục tình cờ đi qua. Họ bắt gặp một xác người. Một người thốt lên “Chỉ còn hai bước nữa là người này đã có thể tới ốc đảo và tha hồ uống nước cũng như thưởng thức những trái ngọt cây lành. Tại sao lại có chuyện thế này ?”. Nhưng người bạn lắc đầu giải thích “Ông ta là một người phương Tây. Thế giới của chúng ta đầy ánh sáng và mầu nhiệm, nhưng con người lại dùng bàn tay nhỏ bé của mình để che đậy chúng.
Thảm trạng của con người thời đại : con người có nhiều kiến thức hơn, nhưng lại dùng bàn tay nhỏ bé của mình để che đây ánh sáng và mầu nhiệm... con người không còn biết đọc ra những dấu chỉ của thời đại. (Trích "Mỗi ngày một tin vui")
2. Sự dẻo dai gan lì và lạc quan trong đời sống thiêng liêng : Giữa muôn vàn thử thách đau thương, người tín hữu không hẳn sẽ bị chết dí, nhưng có sức vươn dậy. Từ vài tín hiệu thật nhỏ nhoi, họ có khả năng nhìn ra   những dấu chỉ tình thương cứu độ của Chúa đang đến gần.
3. Sự nhạy bén  trong đời sống thiêng liêng : Có khả năng nhìn ra những tín hiệu loan báo tin vui. Nhìn ra ngay những chồi non và những con chim én loan báo mùa xuân : bắt được tín hiệu qua một nụ cười muốn làm hoà của người anh chị em vừa mới va chạm với ta. Nhìn ra thiện chí và sự đổi mới nơi những người ta thường  ác cảm.
4. “Khi cây đâm chồi, anh em nhìn thì đủ biết là mùa hè đã đến gần. Anh em cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra thì hãy biết là triều đại Thiên Chúa đã đến gần” (Lc 21,30-31)
Phim truyện Tây Du Ký đã cho chúng ta thấy hình ảnh một bầy khỉ sống hạnh phúc trong động Hoa Quả. Trong lúc ăn uống no say thì có một con khỉ già ngã lăn ra chết. Cái chết của nó khiến cho bầy khỉ buồn bã và lo sợ không biết bao giờ mới đến phiên mình.
Vâng cuộc sống đầy đủ là dấu hiệu của hạnh phúc, nhưng cũng có thể là con đường dẫn đến đau thương, là mầm mống dẫn đến sa đoạ.
Tề Thiên, con khỉ đầu đàn đã phải lên đường tìm thuốc trường sanh. Con người cũng đang tìm cho mình sự sống vĩnh cửu. Theo quy luật của sự sống thì tôi phải chết. Khi tôi sinh ra là dấu hiệu tôi sẽ phải chết. Theo dòng thời gian, tôi lớn lên không thể tránh khỏi những bệnh tật. Đó là những dấu hiệu cảnh giác tôi. Về già, tôi cảm thấy yếu dần. Yếu dần là dấu hiệu tôi phải chết.
Nhưng với người kitô hữu, chết không phải là hết mà là cửa ngõ của sự sống, sự sống vĩnh cửu mà những dấu hiệu kia báo trước. Vậy tôi phải sẵn sàng, phải tỉnh thức để khỏi đánh mất sự sống đời đời.
Lạy Chúa, xin cho con biết nhận ra những dấu hiệu của sự sống vĩnh cửu trong đời con, để đừng sống như đã chết. (Hosanna)
Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã hứa ở cùng chúng con mọi ngày cho đến tận thế. Xin cho chúng con luôn nhận ra sự hiện diện đầy yêu thương của Chúa, để chúng con luôn hân hoan tiến bước trong sự quan phòng của Chúa. Xin giúp chúng con biết nhận ra ý Chúa để chúng con thực thi trong cuộc sống. Xin Thánh Thể Chúa luôn soi sáng mở lòng để chúng con khám phá ra tình yêu của Chúa luôn đong đầy trong cuộc đời chúng con, để chúng con biết dùng cuộc đời mình mà ca tụng Chúa.
Lạy Chúa, chúng con đang mong chờ ngày Chúa lại đến, xin cho chúng con biết thay đổi cuộc đời để xứng đáng được Chúa đón nhận vào vinh quang Nước Chúa. Xin giúp chúng con nhận ra dấu chỉ của Nước Chúa đang đến giữa chúng con qua các ơn lành của Chúa, qua những dấu chỉ thời đại để chúng con biết chu toàn bổn phận theo thánh ý Chúa. Xin giúp chúng con đừng vì lười biếng mà lãng quên bổn phận với Chúa. Xin cho chúng con luôn canh tân đổi mới cuộc đời theo giáo huấn của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, ước gì chúng con luôn biết yêu mến Chúa trên hết mọi sự để hôm nay chúng con sống trong ân nghĩa của Chúa, ngõ hầu mai sau chúng con được chiêm ngưỡng nhan thánh Chúa đời đời. Amen.
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2016

"Thà chết vinh còn hơn sống nhục"

Thứ Năm Tuần thứ 34 Thường Niên C - Các Thánh Tử Đạo Việt Nam _ Lễ trọng

Lời Chúa: 
 Lc 21,20-28
Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến. (Lc 21,27)

(Trích từ ‘Cùng Nhau Suy Niệm’ – Lm Jos. Tạ Duy Tuyền)
Từ ngày tổ tông loài người thoả hiệp với ma qủy quay lưng lại với Thiên Chúa, ma qủy thường dùng chiêu thức này để kiếm thêm đồng minh chống lại Thiên Chúa. Trong vườn địa đàng nó đã nói cùng Adam - Eva: "cứ ăn đi ngươi sẽ bằng Thiên Chúa". Ông bà đã ăn. Ông bà đã bắt tay cùng sa tan để chống lại Thiên Chúa. Con cháu Adam từ đời này đến đời nọ vẫn còn vô số người vì sự an nhàn bản thân, vì mong tìm kiếm lợi lộc, tìm hư danh trần thế, họ vẫn bằng lòng quay lưng lại với Thiên Chúa để làm tôi cho ma qủy, để tận hưởng khoái lạc mau qua trần gian.

Và cũng từ ngày Con Thiên Chúa từ chối thoả hiệp với sa tan, các môn đệ của Chúa trải qua bao thời đại vẫn còn đó những tấm gương quả cảm, anh dũng can trường từ chối thoả hiệp với sa tan. Họ thà nghèo đói để được bình an tâm hồn hơn là kiếm tiền bằng việc phi nhân thất đức mà lòng chẳng chút bình an. Họ chấp nhận vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời vua chúa trần gian, cho dù phải tù đầy, gian truân khốn khó. Họ chấp nhận đánh mất mùa xuân hạn hẹp trần gian để đổi lấy mùa xuân bất diệt thiên đàng.

Hôm nay chúng ta mừng kính 117 thánh tử đạo Việt Nam, là con số tượng trưng cho hơn 130 ngàn vị tiền nhân đã chết trong các đợt cấm đạo tại Việt Nam từ cuối thế kỷ 17 đến cuối thế kỷ 19. Họ đã chết không phải vì chống lại triều đình. Họ đã chết không phải vì lỗi công bình bác ái với tha nhân. Họ đã chết vì không chịu thoả hiệp với thế gian. Giữa sự sống và sự chết chỉ cách nhau một lằn ranh. Lằn ranh đó chính là cây thập giá. Bước qua thì được thoát khỏi cực hình trần gian. Bước qua thì được trở về với vợ con, với xóm làng, với chức tước vua ban và bổng lột trần gian, nhưng các thánh tử đạo Việt Nam đã không vì thế mà chối Chúa, bỏ đạo. Không thể vì ham sống sợ chết mà phải chà đạp lên thập giá là bỏ cơ hội sống đời đời để đổi lấy cuộc sống lây lất tạm thời trần gian. Các ngài thà chịu đòn roi, thà chịu án tử hình để trung kiên theo Chúa, để lãnh phúc triều thiên vinh quang bất diệt trên quê trời còn hơn là làm tôi mọi cho ma qủy. Như trường hợp ông đội Bường đã thẳng thắn trả lời với quan quân: "Bên đạo chúng tôi ai chết trẻ là đi đường tắt, ai chết già là đi đường trường. Song đàng nào cũng tới quê thật là nước thiên đàng vậy". Thế nên, thánh nhân đã khuyên nhủ các đồng đạo rằng: "Chúng ta hãy vui lòng chịu mọi sự khốn khó để giữ nghĩa cùng Chúa cho đến khi nào thánh ý Chúa định thể khác. Nếu quan có hành hạ thì hãy can đảm chịu đựng. Hễ xác chết rồi thì hồn chúng ta bay thẳng về trời, không sợ gì roi đòn. Chịu sự khó như vậy là vác thánh giá theo Chúa Giêsu. Nếu có đau đớn quá thì hãy xin Đức Mẹ phù trợ cho được bền lòng đến cùng".

Đọc lại tiểu sử các thánh tử đạo Việt nam chúng ta thấy có vô số lời dụ dỗ thật ngọt ngào. Tại Hà Tĩnh, các quan cho gọi những người đứng đầu các họ đạo Công Giáo đến và vẽ hình chữ thập xuống đất rồi bảo họ: "Chúng tôi chẳng muốn bắt ép quí vị điều gì trái nghịch với đạo. Chúng tôi biết đây không phải là thánh giá mà quí vị tôn thờ. Vậy hãy bước qua để chúng tôi có thể trình lại với vua là chúng tôi đã thi hành lệnh, nếu không chúng tôi mắc lỗi trước mặt vua". Riêng tại Nghệ An, ông quan tỉnh đã nói với người công giáo: "Các ông thật dại dột để mình phải khổ sở. Làm sao chống lại được với lệnh vua? Đạo ở trong lòng chứ đâu có ở bên ngoài. Tạm chối đi, rồi hai ba tháng sau theo trở lại. Hãy xem thánh Phêrô đã chối đạo ba lần mà vẫn còn được cất nhắc lên cao".
Song le, có nhiều phản ứng khác nhau.Có kẻ giả vờ bước qua để sống an nhàn. Có kẻ đã thản nhiên bước qua vì gia đình và dòng họ còn cần đến mình. Nhưng vẫn còn đó nhiều người không chịu bước qua dù chỉ là giả vờ, dù chỉ là tạm thời bỏ đạo rồi khi sóng gió đi qua lại quay lại với Thiên Chúa. Họ đã vui lòng đón nhận mọi khốn khó để nói lên lòng trung thành với đức tin vào Chúa.

Riêng cha Anrê Dũng lạc, dù rằng quan quân mở lối thoát bằng việc cho giáo dân đem tiền chuộc Ngài nhưng ngài vẫn cương quyết chối từ. Các giáo dân đã tới trại giam khuyên nhủ cha rằng: "Thưa cha, cha chịu chết thì một mình cha lên thiên đàng, mà nếu cha còn ở lại thì bổn đạo chúng con được nhờ, vậy xin cha nghĩ lại". Nhưng cha Lạc đã cấm họ đem tiền chuộc, cha nói: "Tôi bị bắt lần này là lần thứ ba, thì đó đúng là thánh ý Chúa định cho tôi như vậy, anh chị em đừng mất tiền chuộc tôi làm gì. Tôi cũng như Thánh Phêrô, khi phải bắt lần trước được giáo dân cầu nguyện cho và được về, lần thứ hai giáo dân cũng lo liệu cho được thoát khỏi, nhưng ý Chúa đã định cho tôi phải chết vì Người như thánh Phêrô, thì xin anh em đừng chuộc tôi nữa".

Là con cháu các thánh tử đạo Việt Nam, chúng ta luôn tự hào vì có các vị tiền nhân đã quả cảm để sống niềm tin, nhưng liệu rằng chúng ta hôm nay còn mấy ai dám khước từ những thoả hiệp trần gian để trung kiên với đức tin của cha ông để lại? Vẫn còn đó những con người vì chút bổng lộc trần gian đã bỏ đạo, đã chống đối đạo. Vẫn còn đó những con người vì miếng cơm manh áo, vì tương lai của con cái đã chẳng giữ đạo hay theo đạo một cách hời hợt. Có cũng như không. Vẫn còn đó những con người vì tiền mà bán mình, bán con để kiếm đồng đola bất chính. Họ thà rằng lỗi luật Chúa còn hơn là bỏ lỡ cơ hội lấy tiền, lấy bạc. Họ thà rằng mắt mặt với bà con xóm làng còn hơn là mất túi ba gang mà "quạ đen ban tặng". Vẫn còn đó những con người bỏ Chúa chứ không bỏ tiền, bỏ Chúa chứ không bỏ tình, bỏ giáo hội chứ không bỏ danh vọng trần gian.


Lạy các thánh Tử Đạo Việt Nam là cha ông của chúng con, xưa các ngài đã dùng máu đào để bảo vệ đức tin xin gìn giữ chúng con luôn trung kiên theo Chúa, dám khước từ danh lợi thú trần gian để nên chứng nhân cho Nước Trời trong cuộc sống hôm nay.

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2016

Kiên trì

Thứ Tư Tuần thứ 34 Thường Niên C
Lời Chúa: 
 Lc 21,12-19
Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình (Lc 21, 19)
 Suy niệm 
1. Câu 13: gian nan khốn khổ là những cơ hội để anh em làm chứng. Những cha mẹ giàu cho con cái rất nhiều tiền nhưng chúng vẫn không tin rằng cha mẹ thương chúng, bởi vì chúng chưa có "bằng chứng" về sự tận tụy cực khổ của cha mẹ. Bởi thế, Chúa Giêsu đã chịu nạn chịu chết để chứng tỏ cho loài người biết Thiên Chúa yêu thương họ. Cũng vì thế, các tông đồ rất vui mừng khi bị bách hại, vì đó là dịp để họ chứng tỏ tấm lòng của họ đối với Chúa.
2. Trong Tin Mừng có nhiều “lời hứa” rất đáng sợ: “Chúng con sẽ bị chính cha mẹ, anh chị em, bà con và bạn hữu bắt nộp”; “Họ sẽ giết một số người trong chúng con”; “Vì danh Thầy, chúng con sẽ bị mọi người thù ghét”… Tại sao thế? Bởi vì đó chính là con đường mà người môn đệ phải đi: “Ai muốn theo ta, hãy bỏ mình, vác thập giá mình mà theo” (Mc 8,34); và đó cũng chính là hạnh phúc thật của người môn đệ Chúa “Phúc cho ai bị bắt bớ vì sự công chính” (Mt 5,10).
3. Có lúc nào đó chúng ta thử chậm rãi đọc lại những lời thấm thía trong kinh cầu các thánh tử đạo Việt Nam:
"Là chứng nhân anh dũng của Đức Kitô"
"Là thành phần trung kiên của Hội Thánh"
"Xưa Chúa đã ban cho các Ngài được vững tin vào Lời Chúa, và đầy sức mạnh của Thánh Thần, nên các Ngài đã cam lòng chịu gian lao đau khổ, quyết một lòng theo Đức Kitô trên con đường thập giá và hy sinh đến giọt máu cuối cùng"
"Các Ngài đã hy sinh tất cả vì đức tin"
4.Kiên trì trong nhiệm vụ: Nhiệm vụ của đồng hồ là mỗi giây phải kêu lên một tiếng tích tắc. Một chiếc đồng hồ trẻ vừa sinh ra từ một hãng chế tạo được đưa về đặt trong phòng khách một gia đình. Cậu bé làm bài toán về những tiếng tích tắc mình phát ra: mỗi phút 60 giây, mỗi giờ 60 phút, mỗi ngày 24 giờ, mỗi tháng 30 ngày, mỗi năm 12 tháng. Cậu rùng mình sợ hãi vì không biết mình phải làm nhiệm vụ bao nhiêu năm. Thấy thế cụ đồng hồ già đứng ở xó nhà lên tiếng an ủi: “Cháu ơi đừng quá lo sợ như thế. Bác đã làm công việc này suốt ba thế hệ rồi. Kinh nghiệm của bác là chỉ cần để ý mỗi giây phát ra một tiếng thôi”
5. “Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình” (Lc 21,19)
Làm người đã thế, trở nên môn đệ của Đức Giêsu làm chứng cho Tin Mừng, cho chính con người Đức Giêsu, chắc chắn không thoát khỏi qui luật đó. Theo Đức Giêsu và thực hiện sứ mạng của Ngài là một việc không dễ dàng và đơn giản. Chính Đức Giêsu cũng luôn kêu mời các môn đệ Ngài phải kiên trì giữ vững niềm tin. Nhưng cuộc sống chiến đấu của người tin theo Đức Giêsu không phải là cuộc chiến vô vọng, chỉ vì cái vinh quang dựa trên gian khổ sao? Trái lại, chúng ta trông cậy vào một Thiên Chúa toàn năng. Ngài thấy, biết chúng ta đang chiến đấu. Ngài luôn để mắt tới, Ngài luôn biết chúng ta đang sống ra sao? Có Ngài luôn ở với chúng ta, dù có lúc chúng ta cảm thấy như cô đơn tuyệt vọng bị bỏ rơi. Chính niềm tin vào Ngài là sự sống và sự sống lại mà chúng ta càng vững lòng bền chí hơn.
Thiên Chúa quan sát ta, Thiên Chúa sẽ yểm trợ ta và vì thế, Đức Giêsu sẽ giúp cho chúng ta có miệng lưỡi đới đáp ứng xử thích hợp khi chúng ta sống vì Ngài. Bài đọc sách Daniel đã cho chúng ta thấy điều đó. Mọi ngày đời chúng ta cũng như sợi tóc trên đầu của chúng ta, Thiên Chúa đều biết cả. Các công việc của chúng ta sẽ đi theo chúng ta đến trước tòa Chúa, trong ngày phán xét, ngày chấm dứt thời gian chúng ta sống ở trần thế này. Nếu chúng ta tin vào Thiên Chúa như thế, chúng ta có thể bền sức chịu dựng những thử thách trong đời sống làm chứng nhân cho Đức Kitô.
Một chàng thanh niên nọ bị bỏ rơi từ khi mới lọt lòng mẹ. Nhờ tình thương của ông bà cụ, anh thoát chết. Được sự nuôi nấng của gia đình, theo thời gian, anh lớn lên, rồi trở thành một ngư phủ. Hằng ngày anh ra khơi đánh cá về giúp cha mẹ nuôi. Cuộc sống tưởng êm đẹp, nào ngờ một hôm tai họa ập đến, anh bị thương trầm trọng do tai nạn thuyền gây ra. Mặc dù đã bán hết tài sản để chữa chạy nhưng anh vẫn không khỏi bệnh. Bố mẹ anh “gạt nước mắt” làm một cái chòi ở đầu đường rồi đặt anh vào đó để anh được sống nhờ lòng thương xót của khách qua đường. Do không được săn sóc, người anh mọc đầy ghẻ lở. Bệnh tật ngày một tăng, cơ thể hao mòn, cuộc đời như đã mất.
Nhưng rồi Thiên Chúa lại mỉm cười với anh. Với những lời động viên, an ủi, khuyến khích của bố mẹ nuôi mới, anh đã cố gắng kiên nhẫn tập luyện: mỗi ngày 1 giờ, rồi 2 giờ, 3 giờ và cứ thế. Bây giờ trong anh bừng lên một niềm vui sung sướng, hạnh phúc: Tôi sẽ bình phục.
Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa vì Chúa luôn ở với con, gìn giữ con và nâng đỡ con.
Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu, chúng con cảm tạ Chúa vì Chúa luôn ở với chúng con. Chúa luôn gìn giữ và nâng đỡ chúng con. Chúa không bao giờ bỏ chúng con mồ côi. Xin cho chúng con biết chạy đến kêu cầu Chúa khi gặp gian nan, thử thách, biết trông cậy vào Chúa khi gặp trở ngại, hiểm nguy. Xin giúp chúng con luôn tin tưởng vào quyền năng của Chúa, để chúng con biết phó thác cuộc đời trong sự quan phòng của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, năm xưa trên đường về đất hứa, Chúa đã nuôi dân riêng bằng bánh Manna từ trời. Hôm nay trên hành trình tiến về quê trời, Chúa lại nuôi dưỡng chúng con bằng chính Thánh Thể Chúa. Chúng con xin tạ ơn Chúa. Xin Thánh Thể Chúa ban cho chúng con sức mạnh để đối phó với gian nan thử thách với tấm lòng son sắt trung kiên. Xin nâng đỡ sự yếu đuối để chúng con vượt thắng những cám dỗ mà giữ lòng thanh sạch khỏi bợn nhơ tội lỗi. Xin Chúa Giêsu Thánh Thể luôn đồng hành với chúng con trong mọi nơi, mọi lúc để chúng con luôn an tâm sống trong sự quan phòng, che chở của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin giúp chúng con luôn tin vào quyền năng của Chúa, và sẵn sàng làm chứng cho Chúa trong bất cử cảnh huống nào của cuộc đời. Amen
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2016

Đền thờ sụp đổ


Thứ Ba Tuần thứ 34 Thường Niên C - Thánh Cêcilia, trinh nữ, tử đạo - Lễ nhớ
Lời Chúa: 
 Lc 21, 5-11
Không còn tảng đá nào trên tảng đá nào (Lc 21,6)
 Suy niệm 
1. Mọi công trình con người xây dựng, dù cho kiên cố và quý giá đến đâu đi nữa, kể cả Đền thờ Giêrusalem... tất cả đều sẽ có ngày sụp đổ. Chẳng có gì bền vững ở thế giới này. “Trăm năm bia đá cũng mòn” ; “Phù hoa nối tiếp phù hoa, trần gian tất cả chỉ là phù hoa. Hoa nào không phai tàn ? trăng nào không khuyết ? ngày nào mà không có đêm ? yến tiệc nào không có lúc tàn ?”
2. Triết lý Á Đông : “sự vật hễ có hình thì có hoại”.

3. Trong tuần lễ cuối cùng của năm Phụng vụ, Lời Chúa nhắc chúng ta hãy suy nghĩ về những vấn đề cuối cùng của đời người : chết, phán xét, số phận đời đời...

4. Các nhà văn muốn viết một quyển truyện hay thường nghĩ trước phần kết của câu truyện. Chúng ta muốn viết quyển truyện đời mình cho hay thì cũng phải nghĩ trước về ngày chết của mình, đừng như nhân vật trong chuyện dưới đây :

“Nhà khoa học Huxley đang gấp vì sợ đến trễ phiên họp trong đó ông phải đọc một bài tham luận. Ông nhảy lên một chiếc xe ngựa và bảo người đánh ngựa “Hãy chạy hết tốc lực”. Xe chạy một quãng, ông mới giật mình hỏi “Nhưng mà ta đang chạy đi đâu vậy ?”. Người đánh ngựa đáp : “Tôi cũng chẳng biết, chỉ biết là xe đang chạy hết tốc lực”. (Clifton Gadiman).
5. Cả cuộc sống êm ả lẫn cuộc sống bất ổn cũng đều tiềm tàng  những thuận lợl và những hiểm nguy cho đời sống thiêng liêng. Vấn đề là làm sao luôn rút được ích lợi ngay giữa hai tình cảnh đối nghịch đó :
 Nếu được sống triền miên trong sự êm ả (Td : sống trong một xã hội sung túc đầy đủ, không bao giờ phải lo chiến tranh hoạn nạn…) người ta sẽ dễ an tâm sống đạo thờ phượng Chúa. - Nhưng cũng dễ rơi vào chỗ coi thường, bất cần đến đạo, bất cần đến Thiên Chúa.  Trong Cựu Ước, mỗi khi dân Chúa li bì trong cảnh thái bình mà đâm ra truỵ lạc, tự mãn, không coi Thiên Chúa ra gì, thì thường xuất hiện vị ngôn sứ loan báo tai hoạ để nhắc nhở dân (gọi là ngôn sứ báo hoạ).
 Ngược lại, nếu luôn phải sống trong phập phồng lo sợ, người ta dễ thấy mạng sống mình mong manh, thấy của cải vật chất không giúp bảo đảm gì nhiều cho mình. Khi đó người ta dễ chạy đến với Chúa. - Nhưng nếu cứ phải sống triền miên trong bất ổn, cuộc đời dễ mất ổn định và khó lòng đạt được những hoa trái của sự bình an. Suy niệm đời ông Gióp giúp ta hiểu rõ hơn.
6. “Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào” (Lc 21,6)
Ồ một chiếc bông hồng vừa hé nở đẹp quá ! Thế mà chỉ vài ngày sau nó đã tàn úa, vì đó chỉ là những vẻ đẹp chóng qua.
Đền thờ Giêrusalem, một công trình mất đến 40 năm mới hoàn tất, vậy mà Chúa bảo rồi sẽ có ngày bị tàn phá. Giữa những vẻ đẹp nhân tạo, những vẻ đẹp của trần thế chóng qua, Chúa muốn tôi tìm kiếm vẻ đẹp không bao giờ tàn úa. Chỉ có vẻ đẹp của tâm hồn, chỉ có sự thánh thiện mới không có gì phá huỷ đ. Vẻ đẹp đó chỉ có thể tô điểm bằng yêu thương và phục vụ.
Lạy Chúa, xin cho con biết yêu thương và phục vụ, để giữ mãi vẻ đẹp của tâm hồn. (Hosanna)
Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu, chúng con cảm tạ Chúa đã cho chúng con tham dự vào đại hội trần thế này. Chúng con thật hạnh phúc vì được chiêm ngưỡng biết bao kỳ công mà Chúa đã làm. Chúa còn cho chúng con vinh dự là hình ảnh của Chúa. Chúa còn cho chúng con nên nghĩa tử trong gia đình của Chúa. Chúng con xin tạ ơn Chúa. Xin giúp chúng con biết khám phá ra tình thương của Chúa luôn đong đầy trong cuộc đời chúng con, để nhờ đó chúng con biết hết mình ca hát ngợi khen tình yêu Chúa.
Lạy Chúa, nhìn những bông hồng vừa hé nở đẹp quá! Thế mà chỉ vài ngày sau nó đã tàn úa, vì đó chỉ là vẻ đẹp chóng qua. Hôm nay Chúa nhìn đền thờ Giêrusalem nguy nga lộng lẫy, nhưng Chúa lại tiên đoán một ngày kia nó sẽ bị tàn phá. Vâng lạy Chúa, giữa những vẻ đẹp nhân tạo, giữa những vẻ đẹp của trần thế mau qua, Chúa muốn chúng con tìm kiếm vẻ đẹp không bao giờ tàn úa. Đó chính là vẻ đẹp của tâm hồn thanh khiết không bợn nhơ tội lỗi, vẻ đẹp của tâm hồn cao thượng luôn biết sống yêu thương và phục vụ mọi người. Xin giúp chúng con biết tô điểm vẻ đẹp không bao giờ tàn phai nơi chúng con là các việc lành phúc đức, là cách ăn ở đoan trang, thanh khiết. Xin cho chúng con biết mặc vào cuộc đời mình chiếc áo của ân sủng để vượt thắng những cám dỗ trần gian.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin ngự đến tâm hồn chúng con và củng cố đức tin còn yếu kém nơi chúng con. Xin giúp chúng con vượt thắng mọi trở ngại để sống tuân hành theo thánh ý Chúa luôn. Amen
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Thực hành những gì Chúa muốn.

Thứ Hai Tuần thứ 34 Thường Niên C - Đức Mẹ Dâng Mình Trong Đền Thờ - Lễ nhớ
Lời Chúa: 
 Mt 12, 46-50
"Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Ðấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.” (Mt 12,50)
Suy niệm
Thái độ và lời nói của Chúa Giêsu trong câu chuyện hôm nay nhằm đề cao những ngườilắng nghe và làm theo Lời Chúa. Chúa quý trọng họ hơn những người có liên hệ huyết nhục với Ngài. Nói những lời hôm nay, chúng ta thấy Chúa Giêsu có ngầm ý muốn ca tụng Mẹ của Ngài.
1. Matthêô không nêu lên lý do tại sao mẹ và anh em Chúa Giêsu lại đến tìm Ngài. Cái đó có lẽ không cần thiết. Matthêô chỉ muốn tạo cho Chúa Giêsu một dịp để bộc lộ tư tưởng của Ngài về mối liên hệ mới, mối liên hệ đích thực của Chúa với mọi người: Ai là mẹ tôi và anh em tôi?(Mt 12,48)
Câu trả lời của Chúa Giêsu đưa người nghe chúng ta đến một sự so sánh giữa liên hệ huyết thống và liên hệ đức tin. Chúa không phủ nhận Đức Maria là thân mẫu của mình cũng như không phủ nhận anh em trong dòng họ của mình, nhưng từ dòng họ theo huyết thống, Chúa Giêsu muốn đưa mọi người nghe đến một quan hệ khác còn quan trọng hơn tình mẫu tử và tình anh em của Chúa: Ngài giơ tay chỉ các môn đệ và nói: đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi (Mt 12,49). Và Chúa còn giải thích thêm:phàm ai thi hành  muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên Trời, người ấy là anh chị em tôi là mẹ tôi (Mt 12,50). Nói cách khác, quan hệ với Thiên Chúa phải được coi là quan trọng hơn quan hệ huyết thống rất nhiều. Chính Chúa Giêsu đã đến để thiết lập mối quan hệ mới này: Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi (Mt 12,49). Chúa muốn nói, những kẻ thân tình thật với Chúa trong mối liên hệ mới này đó chính là những kẻ thi hành ý Thiên Chúa.
2. Suy gẫm đến đây tự nhiên một câu hỏi được đặt ra cho mỗi người chúng ta là: Vậy thì tôi đã là anh em của Chúa chưa? Trong cuộc sống, tôi đã thi hành thánh ý Chúa chưa? Và ai trong chúng ta dám mạnh dạn trả lời là có?
Một lần nữa, lời Chúa lại cật vấn chúng ta, bắt chúng ta phải suy nghĩ lại cách sống của chúng ta, ý nghĩa cuộc sống của chúng ta. Bởi vì, như Chúa nói: con cái thì mới được ở trong nhà. (Ga 8,35)
Nhìn lại cuộc sống cụ thể của chúng ta, chúng ta phải thú nhận rằng, thường chúng ta hay làm theo ý ta hơn là theo ý Chúa. Có những lúc chúng ta biết đó là không hợp ý Chúa vậy mà chúng ta cứ vẫn làm; cũng có những lúc chúng ta biết Chúa muốn cho chúng ta làm thế này nhưng chúng ta vẫn lại làm thế khác. Chính vì thế mà mối liên hệ giữa chúng ta với Chúa vẫn còn thật lỏng lẻo và vẫn còn là thứ yếu trong cuộc sống của chúng ta.
Nhân dịp mừng lễ Đức Mẹ dâng mình trong đền thờ hôm nay, chúng ta phải điều chỉnh lại, củng cố lại mối giây liên hệ của chúng ta đối với Chúa. Cách tốt nhất vẫn là thực hành những gì Chúa muốn.
Thánh Francois de Sale nói: “Làm theo Thánh ý Chúa chưa đủ; mà còn phải làm một cách vui vẻ và nhiệt tình nữa.”
Thánh Phanxicô Asisidi ngã bệnh, vẫn vui vẻ, không hề phàn nàn than vãn. Trong lúc nói chuyện với một tu sĩ tới xin Ngài cầu Chúa chữa cho thầy khỏi bệnh, thánh nhân trả lời:
- Này thầy, vì thầy ngây ngô nói như vậy, không thì tôi chẳng con muốn nhìn thầy nữa.
 Thánh nữ Lidwine de Schieldam, năm lên mười lăm, đã bị thương vì trượt tuyết. Từ đó chị thánh ốm liệt 38 năm trời ròng rã. Đêm cũng như ngày, đau đớn dày vò dữ dội thân xác, tuy thế chị vẫn tiếp tục nói:
- Nếu đọc một kinh Kính Mừng tôi có thể khỏi được, thì tôi sẽ không làm, tôi sẽ không bao giờ muốn lành bệnh.
 Thánh nữ Gertrudê mỗi ngày đọc 365 lần kinh này: "Nguyện cho ý cha nên trọn."
 Và một hôm Chúa hiện ra cho phép chị chọn khỏe mạnh hay đau ốm, chị thánh thưa với Chúa:
- Lạy Chúa, con rất ước ao xin Chúa đừng làm theo ý con, nhưng theo ý Chúa.
 Thánh Felix thành Cantalicê là một tu sĩ nhân hậu sống tại Roma, tùng phục thánh ý của Thiên Chúa Cha nên Ngài sống vui vẻ luôn. Miệng Ngài lúc nào không ngớt  thốt lên lời: “Deo gratias” tạ ơn Chúa ! Vì thế mà từ xa có thể nhận ra được Ngài, các trẻ em ở Roma vừa chạy ùa lại vừa la: “Đó là ông thầy Deo gratias ! Kính chào thầy Deo gratias”.
 Johannes Sebastian Bach là một nhạc sĩ Công giáo lừng danh người Đức, khi về già lâm phải căn bênh trầm trọng có thể gây ra chứng mù lòa.
Một hôm, có người bạn đến báo tin có một bác sĩ giỏi về nhãn khoa mới tới thành phố, và ông ta sẵn sàng chữa đôi mắt cho nhạc sĩ bằng một cuộc giải phẫu. Nhạc sĩ thành tâm trả lời bạn quí:
- Xin vâng theo thánh ý Thiên Chúa, tôi nhận lời.
Công việc chữa trị được tiến hành, nhưng 4 ngày sau đó khi mở băng trước sự hồi hộp đợi chờ của thân nhân chung quanh giường bệnh, nhạc sĩ đã trả lời:
- Xin vâng theo Thánh ý Thiên Chúa, tôi vẫn chẳng trông thây gì cả?  
Mọi người nghe vậy thì bật khóc vì thương cảm, bản thân ông cũng không khỏi xúc động, bầu khí như chùng xuống trong sự buồn đau.
Thế nhưng, thật bất ngờ, nhạc sĩ đã cố trấn tĩnh, cất tiếng cười vang tràn đầy lạc quan:
- Ơ hay, tôi đã bảo là xin vâng theo Thánh ý Thiên Chúa cơ mà. Nào, xin mọi người hãy hát lên cho tôi bản nhạc mà tôi thích nhất, đó là bài những điều Chúa làm, Ngài đều biết rõ!
Vâng một tấm gương quá đẹp kính thưa anh chị em.
Để kết thúc tôi xin gửi đến anh chị em lời cầu nguyện của một người bệnh nhân:
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu, cơn bệnh Chúa gởi đến con,
Con xin vâng nhận như một hồng ân từ tay Chúa.
Tuy nó hành hạ xác con,
nhưng nó làm con nên giống Chúa hơn.
Xin dạy con biết cam chịu nỗi đau đớn này như Chúa.
và xin biến những đau khổ thành lợi ích cho những người con yêu thương.
Một lần nữa, con xin dâng Chúa xác thân,
ý chí, ưu tư, thao thức, những chiến đấu, và cả đời sống con.
Con tin tưởng
đặt quãng đời quá khứ con trong tay Chúa,
nó là bạn con để Chúa thanh luyện,
còn hiện tại để Chúa thánh hóa
và tương lai con để Chúa uốn nắn,
chăm lo như lòng Ngài mong ước.
Lạy Chúa,
con chỉ còn một ý muốn đó là chu toàn Thánh Ý Chúa.  (
Ludovic Giraud)

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

Bức thư của người học trò gửi Cô nhân Ngày Nhà Giáo

http://tgpsaigon.net/baiviet-tintuc/20121116/19206

WGPSG -- Con cảm ơn Cô!
Cảm ơn Cô về những bài học giáo lý, về những điều hay lẽ phải Cô đã dạy con, về những tình cảm và tâm huyết mà Cô đã dành cho con và cho các bạn, về những gì con đã nhận được từ Chúa qua Cô, đặc biệt về những lần Cô "kéo" con về với Chúa.
Nếu không có Cô, có lẽ giờ này con chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt dù có tài đi chăng nữa. Và cũng chẳng phải là một người tông đồ như ngày hôm nay. Mong sao khi không còn Cô sát bên con, Chúa vẫn luôn giữ gìn con như Chúa đã nhờ Cô giữ gìn con. Con không hứa với Cô sẽ trở thành một GLV như Cô mong đợi nhưng con sẽ không phụ những điều Cô đã dạy con và sẽ luôn là một "Hiệp sĩ" Cô nhé?
Có người chia sẻ với con rằng khi họ gặp khó khăn, trở ngại và gian truân thì họ không thể nhận ra tiếng Chúa từ những điều ấy! Cảm ơn Cô vì những năm tháng Cô dạy dỗ con để con có thể cảm nếm tình Chúa và lắng nghe tiếng Ngài trong mọi biến cố... Cảm ơn Cô vì Cô đã đồng hành với con và giúp con nhìn mọi biến cố của cuộc sống trong cái nhìn Đức Tin.
Những hoài bão Cô dành cho con có lẽ con không làm được! Thế nhưng, những niềm vui mà Cô đem đến cho con khi giúp con phục vụ thầm lặng đã làm cho con trưởng thành trong đời sống Đức Tin. Chính những sự cực nhọc, vất vả và tận tuỵ của Cô đã thổi bùng ngọn lửa hăng say nơi con. Chính Cô, một con người bất tài, vô dụng và nhỏ bé (theo cách mà Cô vẫn thường nói về mình) là mẫu mực của người GLV mà con vẫn đem theo mãi trong lòng. Cô nói đúng! Con người chúng ta căn bản là rất bất tài và vô dụng nhưng ta chỉ trở nên tài giỏi nhờ ơn Chúa và để trở thành khí cụ của Ngài.
Con từng chìm đắm trong ánh hào quang, rạng rỡ giữa bầu trời cao, và ngày hôm nay... con mới cảm nhận được những gì con cần làm và những gì cần cho con. Cô yêu dấu! Khi mọi người cho rằng con không còn lửa hăng say hoạt động nữa thì cũng chính là lúc Cô sẽ nhìn thấy con vẫn hết lòng và hết sức phục vụ Chúa trong âm thầm, để Ngài dùng con như một khí cụ... Dù ở bất cứ đâu, làm bất cứ gì con vẫn luôn phục vụ bằng chính trái tim của một người Kitô hữu và một dòng máu của Hiệp sĩ!
Cô ơi, con biết Cô đang chồng chất rất nhiều mệt mỏi và lo lắng. Cô mệt nhưng chẳng bao giờ chịu nghỉ, bởi vậy Cô mới là Cô của tụi con. Có lẽ con là đứa chẳng giúp được gì cho Cô ngoài ba chuyện nhỏ nhặt. Nhưng Cô ơi, khi Cô buồn, hãy chia sẻ với con. Tuy con không an ủi được Cô nhưng bằng những nụ cười sau những "trò điên khùng" của con, Cô sẽ cảm thấy đỡ mệt hơn... Thương Cô lắm!
Nguyện xin Thiên Chúa, qua lời bầu cử của Mẹ Maria, Thánh cả Giuse và các Thánh, luôn đồng hành cùng Cô, giúp Cô tràn đầy ơn Thánh Linh để mãi vững bước trên con đường Giêsu - con đường tuy khó khăn nhưng chất chứa niềm vui và hạnh phúc.