Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

CHÚA NÓI VỚI TÔI - THỨ TƯ TUẦN VII PHỤC SINH - 23/05/2012

Vì họ, con xin thánh hiến chính mình con, để nhờ sự thật, họ cũng được thánh hiến (Ga 17, 19)

Suy niệm: 
Chúa Giêsu biết các môn đệ của mình ở trong một hoàn cảnh hết sức đặc biệt và tế nhị:
Họ phải sống giữa thế gian. Mà thế gian là một thế gian thù nghịch đối với Chúa Giêsu và các môn đệ của Chúa Giêsu. Thế gian này đã ghét Chúa Giêsu nên cũng ghét các môn đệ của Ngài, thế gian này còn rất xảo quyệt, luôn tìm cách quyến rũ để các môn đệ đi lệch khỏi đường của Chúa Giêsu mà ngả sang phía thế gian.
Ở trong một thế gian như thế, người môn đệ luôn phải đứng trước hai cám dỗ: Một là cám dỗ trốn tránh, xa lánh thế gian; hai là cám dỗ thỏa hiệp với thế gian. Nhưng xa lánh thì làm sao cho chu toàn sứ mạng thánh hoá thế gian, còn thoả hiệp với thế gian thì đánh mất căn tính của mình và cũng đánh mất sứ mạng của mình.
Trong bài Tin Mừng này, Chúa Giêsu đã cầu xin cho các môn đệ hai điều: một là sự hiệp nhất, hai là sự thánh hiến. Đây chính là 2 điều quan trọng để chúng ta tuy sống giữa thế gian nhưng không thuộc về thế gian.
Điều đầu tiên là sự hiệp nhất: Kinh nghiệm cho thấy Linh mục hay Tu sĩ nào không thân thiết với anh chị em cùng lý tưởng của mình, không gắn bó với Giáo Hội và với cộng đoàn của mình, thì Linh mục, Tu sĩ ấy dễ sa ngã hơn.
Điều thứ hai là thánh hiến: Chỉ một mình Thiên Chúa là Đấng Thánh. Thánh hiến ai là làm cho người đó hoàn toàn thuộc về Chúa. Chúa Giêsu cầu xin Chúa Cha lấy Lời Chúa mà làm cho các môn đệ thuộc về Chúa một cách trọn vẹn. Ai đã trọn vẹn thuộc về Chúa thì cho dù người đó có sống trong bao nguy hiểm quyến rũ của thế gian thì cũng không hề hấn gì. Người ấy như sen trong bùn, như ánh sáng chiếu trong đêm tối, như men vùi trong thúng bột. Người ấy vừa luôn trung thành với Chúa của mình, vừa chu toàn sứ mạng thánh hoá thế gian.
“Con không xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ khỏi ác thần.”
Khi đọc câu Lời Chúa này, tôi nhớ lại kinh nghiệm của một anh trong nhóm. Vì không thể từ chối, anh đành phải đi đến một nhà hàng không được “trong sáng” cho lắm. Mỗi người vào bàn là sẽ có ngay một cô “phục vụ” bên cạnh. Thoạt đầu, anh muốn tránh né, nhưng vì nghĩ rằng thái độ ấy của anh có thể làm cho cô gái kia tủi thân nên anh cố gắng làm một điều gì đó tốt hơn. Sau khi nghe cô tâm sự về gia cảnh của mình, anh mới hỏi: “Tại sao cô phải làm nghề này?” Cô gái thinh lặng một lát rồi bật khóc. Mọi người nhìn anh khiến anh lúng túng… Trước khi anh ra về, cô nói nhỏ: “Có lẽ em sẽ không tiếp tục sống bằng nghề này được.”
Lắm khi tôi xa lánh người xấu, những cái phàm tục, trong khi Chúa Giêsu đã không xin Chúa Cha cất tôi khỏi thế gian. Lắm khi tôi lại mải mê tìm kiếm danh, lợi, thú. Và vì sợ mất, tôi đã không dám sống như lời Chúa Giêsu đòi hỏi.

Cầu nguyện: 
Lạy Chúa, xin giúp chúng con sống thanh thản, để nhờ được tự do trong Chúa, chúng con sẽ tích cực xây dựng cuộc sống trần gian theo như Chúa muốn. Xin Chúa thánh hoá chúng con trong chân lý để chúng con luôn sống theo sự thật, vì sự thật sẽ giải thoát chúng con khỏi mọi điều tội lỗi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét