Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

CHÚA NÓI VỚI TÔI-Chúa Nhật Phục sinh 31/03/2013

Chúa Nhật Phục sinh - Năm C
“Ông đã thấy và đã tin... 
theo Kinh Thánh, 
Đức Giêsu phải chỗi dậy từ cõi chết” 
(Ga 20,8-9)
Thánh sử Gioan kể lại rằng bà Maria Mađalêna đã đi ra mồ lúc trời còn tối vào sáng ngày thứ nhất trong tuần và bà đã nhìn thấy tảng đá trước cửa mồ đã được lăn ra. Bà đã chạy về báo cho ông Phêrô và người môn đệ Chúa Giêsu yêu mến, và họ đã chạy đến mồ. Đến nơi họ chỉ thấy mồ trống cùng các khăn liệm vẫn còn đó và khăn che đầu được xếp lại và nằm riêng một chỗ. Thánh Gioan kể thêm: người môn đệ Chúa Giêsu yêu mến đã thấy và đã tin. Ông thấy gì và tin gì? Có lẽ ông thấy mộ trống cùng các khăn liệm được xếp ngay ngắn nên ông tin là Chúa đã sống lại? Mồ trống có phải là dấu chỉ của việc Chúa sống lại không? Không chắc, vì như thánh Mátthêu đã viết, các lính canh Do thái đã nhận tiền để phao tin là các môn đệ của Chúa Giêsu đã đến lấy xác của Người; hay như chính bà Maria Mađalêna, khi thấy tảng đá bị lăn ra đã chạy đi báo cho các môn đệ Chúa Giêsu là “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.” Nhưng các tấm khăn liệm và khăn vải được xếp ngay ngắn có thể cho thấy mộ trống không phải là kết quả của một cuộc trộm xác, vì không có kẻ trộm nào lại dư giờ lột các tấm khăn rồi còn xếp ngay ngắn; hơn nữa vác một cái xác không có quấn khăn làm cho việc trộm xác dễ bị lộ diện. Các thánh sử sau khi thuật lại sự kiện mồ trống đã kể lại các lần hiện ra của Chúa Giêsu với bà Maria, với các môn đệ của Người. Như vậy sự kiện mồ trống và các cuộc hiện ra có một sự liên hệ: mồ trống xác nhận là Chúa Giêsu không còn ở đó, và các cuộc hiện ra xác nhận rằng Người không còn ở trong mồ vì Người đã sống lại; Người đã sống lại từ cõi chết.

Điều quan trọng thánh sử Gioan nhấn mạnh trong đoạn Tin Mừng hôm nay chính là niềm tin vào sự phục sinh của Chúa Giêsu và hành trình đi đến niềm tin đó. Thánh sử đã nhấn mạnh: “người môn đệ Chúa Giêsu yêu mến đã thấy và đã tin”. Sự kiện mồ trống có thể làm cho hai môn đệ hoang mang bối rối, nhưng thánh sử đã cho thấy hành trình đến niềm tin của người môn đệ được yêu mến. Điều người môn đệ này thấy cũng là điều ông Phêrô thấy, nhưng tác giả nhấn mạnh trên niềm tin của người môn đệ Chúa Giêsu yêu mến. Niềm tin tác giả nói đến đây là một niềm tin thật sự, một cảm nghiệm sâu xa, niềm tin chỉ có thể giải thích bằng sự liên kết của tình yêu, cảm nhận của tình yêu. Bà Maria cũng yêu mến Chúa Giêsu nên đã đến viếng mồ từ sáng sớm. Nhưng khi thấy tảng đá bị lăn ra khỏi cửa mồ, bà chỉ nghĩ đến việc người ta đã mang Người đi. Ông Phêrô cũng yêu mến Chúa Giêsu, cũng lo lắng vội vàng chạy đến mồ khi nghe báo người ta đã mang Chúa đi, nhưng vẫn không nhận ra mầu nhiệm của những sự kiện đang nhìn thấy. Còn người môn đệ Chúa Giêsu yêu mến thì khác, ông đã thấy và đã tin.

Việc thánh sử Gioan lập đi lập lại “người môn đệ Chúa Giêsu yêu mến” không ngoài mục đích nhấn mạnh đến tình yêu của Chúa Giêsu dành cho ông và chắc chắn tình yêu của ông đối với Người. Chính cách gọi này dẫn chúng ta đến lý do tại sao người môn đệ này “đã tin”. Tình yêu đã thúc đẩy ông cùng với ông Phêrô chạy đến mồ khi nghe bà Maria báo tin người ta đã mang Chúa đi. Tình yêu đã giúp ông nhận ra được Chúa Giêsu trong khi các môn đệ khác còn đang bối rối lo sợ. Tình yêu đã giúp ông nhận ra Người đã phục sinh ngay cả khi không được nhìn thấy Người đã phục sinh như thế nào. Có những điều lý trí không giải thích được nhưng tình yêu đã giúp cảm nhận và nắm bắt ý nghĩa của nó. Tình yêu đã soi sáng cho người môn đệ này nên khi nhìn thấy mồ trống và các khăn liệm ông tin rằng Chúa Giêsu đã sống lại. Niềm tin của người môn đệ này giải thích ý nghĩa của sự kiện mồ trống; mồ trống không phải vì người ta đã trộm xác Chúa Giêsu, nhưng chính là vì Người đã sống lại.

Lạy Chúa, Con Chúa đã chịu chết và sống lại để cứu độ chúng con. Xin nhậm lời chúng con cầu nguyện, và cho niềm vui phục sinh hôm nay biến đổi chúng con trở nên những con người mới.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét