Thực thi ý Chúa
Ai nghe những lời Thầy nói mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá (Mt 8,24)
Tin mừng phải
được thể hiện trước tiên qua cuộc sống của người rao giảng Tin Mừng, đó
là đòi hỏi cơ bản nhất mà Chúa Giêsu không ngừng nhắc nhở cho các môn
đệ. Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nêu bật những đòi hỏi ấy qua dụ
ngôn hai ngôi nhà: ngôi nhà xây trên đá thì vững chắc, dù mưa sa bão táp
cũng không thể làm lay chuyển, đó là hình ảnh người môn đệ đích thực
của Chúa Giêsu, họ không chỉ lắng nghe lời Ngài, mà còn đem áp dụng vào
cuộc sống. Ngôi nhà xây trên cát, đó là hình ảnh của những người nghe
lời Chúa, nhưng không đem ra thực hành.
Tin mừng vốn không chỉ được lắng nghe cho vui tai, mà là để được thực thi; chân lý không chỉ để hiểu biết suông, mà để được thực thi; bác ái không chỉ trên môi miệng, nhưng phải được thực thi bằng những việc làm cụ thể. Tựu trung đây cũng là sự nối dài và đòi hỏi của Mầu Nhiệm Nhập Thể trong đời sống đức tin. Thiên Chúa Nhập Thể làm người không chỉ là một chân lý trừu tượng, Ngài đã trở thành con người bằng xương bằng thịt; Ngài không phải là khách bàng quang đứng ngắm nhìn lịch sử nhân loại, Ngài đã nhập cuộc làm một với nhân loại, Ngài không rao giảng Thập giá như một lý thuyết suông, Ngài đã thực sự vác lấy Thập giá và đón nhận mọi khổ đau của con người. Do đó, tuyên xưng Thiên Chúa nhập thể làm người không chỉ là tuyên xưng một chân lý, mà thiết yếu là đi vào con đường Nhập thể của Ngài.
Không thể có Kitô giáo và niềm tin Kitô mà không có dấn thân. Không thể là môn đệ Chúa Kitô mà không đi lại con đường của Ngài. Không thể rao giảng Tin Mừng bằng những lời nói suông; không thể sống niềm tin Kitô mà không mỗi ngày cố gắng nên hoàn thiện như Cha trên trời. Chúng ta vốn thán phục những người làm nhiều hơn là những kẻ nói nhiều. Nói mà không làm là kẻ dối trá, nói một đàng nhưng lại làm một nẻo là kẻ lừa gạt. Bài học của cuộc sống hàng ngày luôn nhắc nhở chúng ta điều đó. Tất cả rồi cũng qua đi, chân lý chỉ thực sự chiếu tỏ bằng cuộc sống trung thực mà thôi.
Tin mừng vốn không chỉ được lắng nghe cho vui tai, mà là để được thực thi; chân lý không chỉ để hiểu biết suông, mà để được thực thi; bác ái không chỉ trên môi miệng, nhưng phải được thực thi bằng những việc làm cụ thể. Tựu trung đây cũng là sự nối dài và đòi hỏi của Mầu Nhiệm Nhập Thể trong đời sống đức tin. Thiên Chúa Nhập Thể làm người không chỉ là một chân lý trừu tượng, Ngài đã trở thành con người bằng xương bằng thịt; Ngài không phải là khách bàng quang đứng ngắm nhìn lịch sử nhân loại, Ngài đã nhập cuộc làm một với nhân loại, Ngài không rao giảng Thập giá như một lý thuyết suông, Ngài đã thực sự vác lấy Thập giá và đón nhận mọi khổ đau của con người. Do đó, tuyên xưng Thiên Chúa nhập thể làm người không chỉ là tuyên xưng một chân lý, mà thiết yếu là đi vào con đường Nhập thể của Ngài.
Không thể có Kitô giáo và niềm tin Kitô mà không có dấn thân. Không thể là môn đệ Chúa Kitô mà không đi lại con đường của Ngài. Không thể rao giảng Tin Mừng bằng những lời nói suông; không thể sống niềm tin Kitô mà không mỗi ngày cố gắng nên hoàn thiện như Cha trên trời. Chúng ta vốn thán phục những người làm nhiều hơn là những kẻ nói nhiều. Nói mà không làm là kẻ dối trá, nói một đàng nhưng lại làm một nẻo là kẻ lừa gạt. Bài học của cuộc sống hàng ngày luôn nhắc nhở chúng ta điều đó. Tất cả rồi cũng qua đi, chân lý chỉ thực sự chiếu tỏ bằng cuộc sống trung thực mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét